Ba Mẹ có bao giờ thấy Bé bắt đầu chơi xếp hình đầy hào hứng, nhưng chỉ một lát đã bỏ ngang chạy đi tìm đồ chơi khác? Hoặc ăn cơm mới được vài muỗng đã đứng lên đi chỗ khác?

Trẻ con vốn hiếu động, tò mò, dễ chán. Nhưng nếu tình trạng “bắt đầu – bỏ dở” lặp lại thường xuyên, theo thời gian, não bộ của Bé sẽ quen với việc không cần hoàn tất một việc đến cuối cùng. Ngược lại, mỗi lần Bé thực sự hoàn thành một việc nhỏ, não bộ lại được “tắm” trong dopamine – chất hóa học mang lại cảm giác thỏa mãn, động lực và tự tin. Chính những trải nghiệm nhỏ ấy sẽ dần hình thành tính kiên trì, khả năng tập trung và tinh thần trách nhiệm, đây sẽ là những phẩm chất theo Bé suốt cuộc đời.

Và tin vui là Ba Mẹ không cần tạo ra những bài học phức tạp. Chỉ cần lặp lại những việc rất nhỏ trong sinh hoạt hằng ngày, Bé sẽ tự hình thành thói quen một cách tự nhiên như:

✅ Cất đồ chơi sau khi chơi xong: Khi Bé xếp gọn đồ, Bé học được rằng trò chơi chỉ kết thúc khi Bé trả lại không gian gọn gàng.

✅ Ăn hết phần ăn vừa sức: Không phải ép Bé ăn thật nhiều, mà là Bé cần hoàn tất phần đã được chọn cho mình.

✅ Hoàn thành một bức vẽ hay trò chơi: Khi tô màu hoặc xếp hình, hãy khuyến khích Bé làm xong một bức tranh hay một mô hình trước khi chuyển sang cái mới.

Những việc nhỏ bé ấy lặp lại nhiều lần sẽ giúp Bé quen với việc “đi đến cùng”. Vậy Ba Mẹ có thể làm gì để đồng hành cùng Bé? Hãy cùng Daisy Home tìm hiểu ngay dưới đây nhé!

1️⃣ Bắt đầu từ việc thật nhỏ

Hãy chọn những hoạt động vừa sức, gần gũi với Bé. Ví dụ:

Khi chơi xếp hình, Ba Mẹ hãy khuyến khích Bé xếp trọn bộ rồi mới cất.

Khi Bé tô màu, Ba Mẹ nên động viên Bé tô hết bức tranh, không cần đẹp, chỉ cần hoàn thành.

Việc hoàn tất trọn vẹn dù là từng việc nhỏ cũng mang lại cho Bé cảm giác vui và muốn lặp lại.

2️⃣ Nhẹ nhàng nhắc nhở, đặt ranh giới rõ ràng

Nếu Bé muốn bỏ ngang, Ba Mẹ có thể khuyến khích Bé:

“Con thử thêm 5 phút nữa nhé, rồi mình nghỉ.”

“Mình dọn đồ chơi xong đã, để mai lại có đủ đồ mà chơi.”

Sự kiên định nhẹ nhàng giúp Bé hiểu: khi đã bắt đầu thì nên đi đến cùng.

3️⃣ Chia nhỏ công việc

Với trẻ nhỏ, một việc dài quá sẽ dễ khiến Bé nản. Hãy chia nhỏ từng bước, ví dụ dọn bàn học thì trước tiên xếp bút, sau đó sách, rồi cuối cùng lau bàn. Mỗi bước hoàn thành sẽ cho Bé thêm động lực để làm tiếp.

4️⃣ Ghi nhận nỗ lực của Bé

Khi Bé hoàn tất một việc gì đó, hãy khen Bé vì đã cố gắng, như  “Mẹ thấy con đã làm đến cùng rồi, mẹ tự hào lắm.”

Điều Ba Mẹ cần ghi nhận ở đây không phải là sự hoàn hảo, mà chính là sự bền bỉ. Từ đó, Bé học được rằng kiên trì còn quan trọng hơn làm giỏi ngay.

4️⃣ Làm gương cho Bé

Trẻ học rất nhanh từ việc quan sát cách Ba Mẹ sống mỗi ngày. Nếu Ba Mẹ thường xuyên bỏ dở việc đang làm, Bé cũng sẽ bắt chước. Ngược lại, khi Bé thấy Ba Mẹ nấu ăn xong, dọn dẹp rồi mới đi nghỉ ngơi, hoặc đọc sách đến hết chương, Bé sẽ tự nhiên học theo.

Việc rèn luyện cho Bé nhỏ thói quen hoàn tất một việc không cần quá áp lực, mà chỉ cần Ba Mẹ kiên nhẫn, đồng hành và khen ngợi đúng lúc. Dần dần, Bé sẽ học được tính kiên trì và trách nhiệm ngay từ những việc nhỏ. Và khi lớn hơn, Bé sẽ dễ dàng tập trung, biết giữ lời và có thói quen “đã làm là làm đến nơi đến chốn”.

Daisy Home Preschool

Trong quá trình nuôi dạy Bé, nhiều Ba Mẹ vẫn hay nghĩ rằng Bé còn nhỏ xíu, chưa biết gì đâu. Nhưng thật ra, những điều con trải qua trong 5 năm đầu đời lại chính là nền gạch đầu tiên hình thành nên cảm xúc, cách nghĩ và cả nhân cách của Bé sau này. Một cái ôm dịu dàng khi Bé sợ hãi sẽ giúp Bé học được rằng mình xứng đáng được yêu thương. Ngược lại, một lời quát mắng lạnh lùng hay sự im lặng thờ ơ, cũng có thể để lại những “vết xước vô hình” mà Bé mang theo rất lâu. Những vết xước ấy nếu lặp lại nhiều lần hoặc kéo dài, chúng sẽ trở thành những trải nghiệm bất lợi thời thơ ấu hay còn gọi là ACES (Adverse Childhood Experiences). 

❓ Vậy ACES là gì? Và vì sao Ba Mẹ cần biết đến nó sớm? Hãy cùng Daisy Home tìm hiểu ngay trong bài viết dưới đây!

ACES là khái niệm được các nhà khoa học nghiên cứu từ cuối thập niên 1990, chỉ ra rằng:

Trẻ em từng trải qua nhiều bất lợi về tâm lý, như bị mắng chửi thường xuyên, sống trong môi trường căng thẳng, thiếu kết nối với người thân, sẽ có nguy cơ cao gặp vấn đề tâm lý, hành vi, sức khỏe khi lớn lên.

Những điều này không cần phải là biến cố lớn, mà đôi khi nó đến từ những cái thường ngày như:

_ Bé thường xuyên bị la, bị so sánh

_ Ba Mẹ quá bận, không phản hồi cảm xúc của Bé

_ Gia đình thường có xung đột, căng thẳng kéo dài

_ Bé thấy Ba Mẹ buồn bã, mệt mỏi nhưng không được giải thích hay ôm ấp

Tất cả những điều ấy đều có thể là ACES – và nó tích tụ dần, giống như những cơn mưa nhỏ, âm thầm bào mòn niềm tin và sự an toàn bên trong Bé.

🌱 Những trải nghiệm bất lợi (ACES) thường rơi vào ba nhóm chính:

1️⃣ Tổn thương trực tiếp đến Bé

_ Bị mắng, chê bai, làm nhục

_ Bị đánh phạt quá mức

_ Không được ai quan tâm khi buồn, sợ hãi

2️⃣ Căng thẳng kéo dài từ môi trường sống

_ Ba Mẹ cãi nhau, la hét, chiến tranh lạnh

_ Có người nghiện rượu, trầm cảm hoặc mắc bệnh tâm lý nặng

_ Ba Mẹ ly hôn, chia xa không êm đẹp

3️⃣ Thiếu kết nối cảm xúc an toàn với Ba Mẹ

_ Bé không được Ba Mẹ ôm, nhìn vào mắt khi nói chuyện

_ Cảm xúc của Bé không được công nhận: “Con có gì mà buồn!”, “Nín ngay!”

_ Ba Mẹ quá mệt mỏi, trống rỗng nên không thể hiện tình yêu ra ngoài

💁‍♀️ Vậy Ba Mẹ có thể làm gì để giảm thiểu ACES cho Bé?

🕊 Tạo ra những kết nối nhỏ mỗi ngày

Dành ra 10–15 phút mỗi ngày để thực sự hiện diện bên Bé như:

Ôm Bé và hỏi: “Hôm nay con có vui không?”

Nhìn vào mắt Bé và cười khi Bé kể một chuyện nhỏ

Chạm nhẹ vào vai Bé khi Bé khóc, và nói: “Ba/Mẹ ở đây với con.”

Những hành động nhỏ này giúp Bé cảm thấy mình được thấy, được nghe, được thấu hiểu. Từ đó, tạo nên cảm giác an toàn cảm xúc, là nền tảng để Bé lớn lên vững vàng, tự tin và tử tế.

🕊 Phản hồi cảm xúc thay vì phán xét

Khi Bé bộc lộ những cảm xúc mạnh như giận dữ, sợ hãi hay buồn bã, phản ứng đầu tiên của Ba Mẹ đóng vai trò vô cùng quan trọng. Nếu Ba Mẹ chỉ trích hay gạt đi, Bé dễ học cách che giấu cảm xúc, hoặc tệ hơn là cảm thấy có lỗi khi có cảm xúc đó. Ngược lại, nếu Ba Mẹ phản hồi bằng sự thấu hiểu, Bé sẽ cảm nhận được mình được lắng nghe và chấp nhận. Ví dụ như:

Khi Bé nổi giận, thay vì nói: “Con hư quá!”, Ba Mẹ có thể nói: “Con đang giận phải không? Mẹ ôm con một cái nhé.”

Khi Bé sợ, thay vì: “Có gì mà sợ!”, hãy nói: “Con sợ điều này à? Có Ba/Mẹ ở đây với con nhé.”

Những phản hồi đầy yêu thương và đồng cảm này không chỉ giúp Bé bình tĩnh hơn trong khoảnh khắc khó khăn, mà còn xây dựng cho Bé niềm tin rằng Bé luôn có Ba Mẹ ở bên cạnh yêu thương và tin tưởng.

🕊 Chăm sóc/chữa lành chính mình để hiện diện đủ đầy

Khi Ba Mẹ mệt mỏi sẽ khó giữ bình tĩnh và yêu thương trọn vẹn. Vì vậy, bên cạnh chăm sóc Bé và gia đình, Ba Mẹ hãy yêu thương, chăm sóc bản thân. Bởi khi Ba Mẹ vui vẻ, mạnh khỏe, Bé cũng sẽ cảm nhận được sự ấm áp và bình yên lan tỏa.

Nếu Ba Mẹ từng lớn lên với nhiều tổn thương, xin đừng trách bản thân mình, nhưng hãy bắt đầu chữa lành những tổn thương bên trong từ hôm nay để không truyền tiếp điều ấy cho Bé.

Việc hiểu về ACES không phải để Ba Mẹ thấy lo sợ hay tự trách mình, mà là để Ba Mẹ có thêm ánh sáng soi đường trong hành trình nuôi dạy Bé. Khi Ba Mẹ nhận ra những điều tưởng chừng nhỏ nhặt mỗi ngày như một cái ôm, một ánh mắt lắng nghe, một cái gật đầu thừa nhận cảm xúc, lại chính là nền tảng tạo nên một đứa bé vững vàng, thì Ba Mẹ sẽ biết mình có thể làm điều gì đó khác đi, dịu dàng hơn, yêu thương hơn. Bởi lẽ, phòng ngừa những trải nghiệm bất lợi cho Bé không nằm ở việc cố gắng làm mọi thứ thật hoàn hảo, mà là ở sự có mặt đủ đầy, ấm áp và tỉnh thức của Ba Mẹ trong từng khoảnh khắc đời thường.

Daisy Home Preschool

Khi nhắc đến những từ như “xâm hại”, “xúc phạm”, “tấn công” hay “thiếu tôn trọng”, nhiều Ba Mẹ sẽ nghĩ đến những điều lớn lao, nguy hiểm hay nghiêm trọng. Nhưng thật ra, những điều này có thể diễn ra ngay trong đời sống hàng ngày, chỉ qua lời nói, hành động hay cách phản ứng của người lớn.

Dưới đây là 4 định nghĩa rất quan trọng, nếu ba mẹ hiểu rõ thì sẽ giúp con cảm thấy được tôn trọng, được an toàn, và lớn lên với lòng tin vững vàng vào chính mình và những người xung quanh.

1️⃣ Xâm hại – là khi ai đó đụng chạm vào cơ thể con mà không được phép, hoặc ép con làm điều con không thoải mái.

Mỗi người luôn có quyền với chính cơ thể của mình. Nhưng vì Bé còn nhỏ, nên Bé chưa biết cách nói “không” rõ ràng. Nhiều khi Bé lùi lại, quay mặt đi, khó chịu… nhưng người lớn vẫn:

– Ép con phải thơm, ôm người lạ dù con không muốn

– Thay đồ, vệ sinh cho con mà không báo trước

– Bắt con làm theo mà không giải thích

Những điều này khiến Bé nghĩ rằng “ý kiến của con không quan trọng”, và người lớn có thể chạm vào Bé bất cứ lúc nào. Lâu dài, điều này làm mờ đi ranh giới an toàn của Bé, khiến Bé khó bảo vệ bản thân trong tương lai.

2️⃣ Xúc phạm – là khi lời nói của người khác làm Bé cảm thấy mình “kém cỏi” hoặc “không được yêu”.

Con trẻ chưa đủ khả năng phân biệt đâu là “lỗi” và đâu là “bản thân mình sai”. Vì vậy, khi người lớn vô tình nói những lời khó nghe như:

“Sao con dốt thế?”

“Mẹ chán con lắm rồi”

“Con lúc nào cũng phiền”

Bé sẽ ghi nhớ những lời đó như sự thật về chính mình. Và mỗi lần bị xúc phạm, lòng tự trọng của Bé lại bị rút bớt đi một chút. Lâu dần, Bé mất niềm tin vào bản thân, và lớn lên với nhiều nghi ngờ, mặc cảm.

3️⃣ Tấn công – là khi ai đó dùng quyền lực, lời nói hoặc hành vi để làm Bé cảm thấy bị dồn ép, sợ hãi.

Tấn công không chỉ là đánh mắng. Đôi khi là:

La hét: “Mẹ đếm tới 3 đó, liệu hồn!”

Làm con bẽ mặt trước mặt người khác

Cố tình im lặng để con lo sợ, đoán già đoán non

Khi bị tấn công, Bé không còn thấy Ba Mẹ là nơi an toàn, mà là nơi khiến Bé lo lắng, co lại, hoặc làm theo chỉ vì sợ, chứ không phải vì hiểu.

4️⃣ Thiếu tôn trọng – là khi người lớn xem nhẹ cảm xúc, ý kiến, hoặc ranh giới của Bé.

Tôn trọng Bé không có nghĩa là chiều theo mọi thứ Bé muốn. Mà là khi:

– Nghe Bé nói hết câu

– Báo trước khi bế, chạm vào người Bé như: Mẹ/Ba có thể ôm con một cái được không?,…

– Hỏi ý Bé khi chọn đồ, chọn món ăn phù hợp

Khi được tôn trọng, Bé học được rằng: “Mình có giá trị.”

Ngược lại, nếu bị lấn át thường xuyên, Bé sẽ dễ thu mình lại, không dám nói ra nhu cầu thật, hoặc sau này dễ bị cuốn theo người khác.

Khi Ba Mẹ hiểu rõ đâu là xâm hại, xúc phạm, tấn công hay thiếu tôn trọng, Ba Mẹ sẽ biết cách ứng xử lành mạnh và giúp Bé nhận diện được đâu là hành động nên làm, đâu là hành động không nên. Từ đó, Ba Mẹ có thể hướng dẫn Bé hình thành ý thức tự bảo vệ bản thân. Đây sẽ là nền tảng đầu tiên để Bé lớn lên khỏe mạnh cả về thể chất lẫn tinh thần.

Daisy Home Preschool

Mỗi ngày, Ba Mẹ đều muốn thấy Bé vui vẻ, chủ động, hứng thú khám phá điều mới. Nhưng có khi Bé lại dễ chán, khó tập trung, hoặc cần được “dỗ dành” bằng điện thoại, tivi hay phần thưởng mới chịu hợp tác.

Điều này phần lớn liên quan đến cách dopamine – chất dẫn truyền thần kinh tạo động lực và cảm giác hài lòng – hoạt động trong não Bé. Bởi Dopamine có hai loại:

1️⃣ Dopamine “ăn liền”: có ngay khi xem TV, ăn kẹo, được thưởng đồ chơi. Dạng này thường đến nhanh, vui ngay… nhưng rồi cũng mất rất nhanh. Nếu lặp lại dạng này đều đặn mỗi ngày, Bé sẽ cần “kích thích” nhiều hơn mới thấy vui, dẫn đến mệt mỏi, dễ chán, khó tập trung.

2️⃣ Dopamine “lành mạnh”: đến khi Bé nỗ lực, tự làm được điều gì đó, vượt qua thử thách nhỏ, cảm nhận được sự tiến bộ – loại dopamine này bền vững và nuôi dưỡng ý chí của Bé từ bên trong.

Vậy Ba Mẹ có thể làm gì để mỗi ngày bên Bé là một ngày có “vitamin dopamine lành mạnh”?

👍 Cho Bé được làm việc nhỏ bằng chính mình

Mỗi khi Bé tự tay xếp được cái áo, rót được ly nước, dọn lại chỗ chơi,… Bé sẽ cảm thấy mình có giá trị. Thay vì vội vàng giúp, Ba Mẹ có thể chậm lại, quan sát, và mỉm cười chờ Bé hoàn thành việc nhỏ. Chính những lúc như vậy, dopamine lành mạnh được tạo ra – từng chút một – bền bỉ.

🎯 Tạo “nhiệm vụ thử thách nho nhỏ”

Bé nhỏ rất thích thử sức, vì cảm giác chinh phục được điều gì đó khiến Bé tự hào và hứng khởi.

Thay vì yêu cầu hay nhắc nhở Bé phải làm việc gì đó, Ba Mẹ có thể rủ Bé chơi:

“Con nghĩ hôm nay mình gấp được mấy cái áo nhỉ?”

“Mẹ đang đếm đến 20, con thử cất xong đồ chơi trước khi hết giờ nha!”

“Con muốn hôm nay nhà mình sẽ làm gì thật bất ngờ?”

Khi Bé thấy mình có thể làm được điều gì đó mà không cần phần thưởng, niềm vui từ dopamine lành mạnh sẽ đến rất tự nhiên.

🧗‍♀️ Khuyến khích Bé vui chơi để khám phá, không chỉ để giải trí

Chơi là cách Bé học hỏi và phát triển. Khi được chơi chủ động, não Bé hoạt động rất mạnh mẽ để quan sát, tưởng tượng, giải quyết vấn đề – từ đó dopamine được tiết ra đều đặn và bền vững.

Gợi ý một vài trò chơi đơn giản:

– Xếp hình, vẽ tranh, đất nặn

– Nhảy theo nhạc, chơi trốn tìm, chạy đua với đồng hồ

– Xây “lều” từ gối, chăn rồi chui vào đọc sách cùng nhau

Những lúc này, Bé không chỉ chơi mà đang học cách điều khiển suy nghĩ, cảm xúc và hành vi của mình – nền tảng cho sự trưởng thành sau này.

⛳️ Ghi nhận rõ ràng khi Bé có tiến bộ

Dopamine tăng mạnh khi Bé nhận được phản hồi tích cực cho nỗ lực của mình.

Thay vì khen chung chung “Giỏi quá!”, Ba Mẹ có thể:

“Mẹ thấy con hôm nay xếp hình kiên trì ghê ha!”

“Con tự gấp áo, có sai một chút nhưng mẹ rất thích sự cố gắng này.”

Những lời ghi nhận cụ thể giúp Bé biết mình đang tiến bộ ở đâu, từ đó muốn tiếp tục cố gắng – và dopamine đến từ bên trong, chứ không phải chỉ vì mong được khen.

🐣 Tập cho Bé thói quen “chờ đợi” để nhận được niềm vui

Dopamine lành mạnh cần thời gian. Khi Bé học được cách chờ đợi, chịu khó, rồi mới đạt được điều gì đó, dopamine tiết ra lâu hơn – và Bé phát triển được sự kiên trì. Ví dụ:

“Khi con dọn xong khu chơi, mình cùng ngồi chơi bộ ghép hình mới nha.”

“Nếu con giữ bàn học gọn gàng cả tuần, mẹ sẽ cho con chọn món bánh yêu thích cuối tuần.”

Ba Mẹ đừng lo nếu Bé khó chịu khi chờ – vì mỗi lần vượt qua sự nôn nóng, là một bước Bé học được kiểm soát bản thân và biết rằng điều tốt đẹp cần thời gian.

Dopamine lành mạnh không đến từ phần thưởng to lớn, mà đến từ những khoảnh khắc nhỏ: khi Bé tự làm, khi Bé được tin tưởng, khi Bé cảm nhận được “mình có thể!”

Mỗi lần Bé kiên nhẫn ghép xong bức hình, chờ đợi để được chơi, hay được ghi nhận bằng ánh mắt ấm áp từ Ba Mẹ – dopamine trong Bé đang hoạt động như những “viên gạch nền” vững chắc cho sự phát triển tinh thần và cảm xúc sau này.

Daisy Home Preschool

Nếu là Ba Mẹ của một em bé tuổi mầm non, chắc chắn đã hơn một lần bạn “bối rối” hoặc “hơi mệt” trước những câu hỏi tưởng chừng bất tận từ Bé. Nhưng chính từ những câu hỏi ngây ngô ấy, Bé đang phát triển một điều rất quan trọng: tư duy và thế giới nội tâm. Bởi ở độ tuổi từ 2 đến 6, não bộ của Bé phát triển rất nhanh. Thế giới với Bé luôn rộng lớn và mới mẻ, và câu hỏi là “cây cầu” để Bé kết nối với thế giới đó.

Trong bài viết dưới đây, Daisy Home sẽ chia sẻ với Ba Mẹ 6 cách đơn giản để đồng hành cùng trí tò mò của Bé con một cách nhẹ nhàng và hiệu quả:

🐣 Ba Mẹ không cần trả lời ngay lập tức

Khi Bé hỏi một câu khiến Ba Mẹ “đứng hình” hay chưa biết trả lời sao, hãy cho mình quyền được tạm hoãn, thay vì trả lời đại hoặc gạt đi:

“Câu này hay quá, để Mẹ tìm hiểu thêm rồi kể con nghe ha.”

“Ba không chắc nữa, chắc Ba phải hỏi bạn Google!”

Việc Ba Mẹ trung thực và nhẹ nhàng cho Bé thấy: người lớn cũng không biết hết mọi thứ, và học hỏi là điều diễn ra mỗi ngày, ngay cả với người lớn.

🐣 Rủ Bé cùng khám phá câu trả lời

Nếu có thể, Ba Mẹ hãy biến một câu hỏi thành một buổi “phiêu lưu” nhỏ qua việc: tra cứu trong sách tranh, cùng xem một video ngắn, hoặc ra ngoài quan sát thực tế…

_ Mình cùng xem trong quyển sách côn trùng nè.

_ Mình đi sở thú để xem bạn khỉ/hổ/bạn chim… được không?”

Khi Ba Mẹ cùng Bé tò mò, khám phá, điều đó gieo cho Bé cảm giác học là một hành trình thú vị cùng Ba Mẹ. Đồng thời, Bé sẽ dần hiểu rằng: Câu trả lời không ở đâu xa, mà nó ở trong quá trình mình cùng nhau đi tìm.

🐣Đặt ngược câu hỏi – để Bé suy nghĩ

Nhiều khi, điều quý nhất không phải là “biết đúng”, mà là học cách suy nghĩ. Vì vậy, thay vì luôn trả lời, Ba Mẹ có thể hỏi ngược lại:

“Con nghĩ vì sao trời mưa?”

“Vì sao con người không thể bay như chim nhỉ”

Những lúc như vậy, Ba Mẹ đang nuôi dưỡng tư duy phản biện, trí tưởng tượng và niềm tin vào chính mình cho Bé.

🐣 Khi mệt Ba Mẹ hãy thành thật với Bé

Nếu Bé hỏi quá nhiều vào lúc Ba Mẹ đang bận làm việc, đang mệt, hoặc đang căng thẳng… Ba Mẹ không nên trách mắng hay gồng mình lên trả lời tiếp. Ba Mẹ chỉ cần nói với Bé một cách nhẹ nhàng:

– “Ba/Mẹ đang hơi mệt rồi, mình ghi câu này lại để lát nữa Ba/Mẹ trả lời cho nha.”

– “Giờ là giờ yên tĩnh, mình để dành câu hỏi này cho sau nhé con.”

Đây là cách Ba Mẹ giữ gìn ranh giới lành mạnh mà vẫn giữ được sự kết nối nhẹ nhàng với Bé.

🐣 Tạo một “hộp câu hỏi” đáng yêu cho Bé

Bạn có thể cùng Bé làm một “Hộp câu hỏi của con” – nơi Bé  vẽ lại những điều muốn biết, để dành cho những lúc Ba Mẹ có thời gian.

Điều này vừa giúp Bé rèn kỹ năng kiên nhẫn, vừa cho Ba Mẹ cơ hội ngồi lại cùng Bé, lắng nghe và chia sẻ sâu hơn.

Những câu hỏi của Bé rồi sẽ bớt dần theo năm tháng. Bé sẽ lớn, sẽ tự tìm lời giải trên Internet, hoặc hỏi bạn bè, thầy cô. Nhưng những năm tháng đầu đời – khi Bé hỏi “vì sao”, và nhìn Ba Mẹ với đôi mắt tròn xoe chờ đợi – là khoảng thời gian quý giá để Ba Mẹ đồng hành và tạo nên trí tuệ cảm xúc lẫn tri thức nền vững chắc.

Ba Mẹ hãy kiên nhẫn, hãy lắng nghe nhà thám hiểm nhí. Vì một ngàn câu hỏi hôm nay, sẽ là một vạn cánh cửa mai sau cho Bé bước vào cuộc sống.

Daisy Home Preschool

“Ăn hết phần của mình” là một thói quen tốt cần được dạy từ sớm. Thói quen này không chỉ giúp Bé biết trân trọng thực phẩm, công sức của Ba Mẹ và người nấu, mà còn nuôi dưỡng sự biết ơn, tiết kiệm và ý thức bảo vệ môi trường.

Dưới đây là 7 cách đơn giản để Ba Mẹ giúp Bé tập thói quen không bỏ mứa đồ ăn một cách nhẹ nhàng, tự nhiên.

🥣 Cho Bé chọn phần ăn vừa đủ với sức mình

Bé nhỏ ăn ít hơn người lớn là chuyện bình thường. Nhưng nhiều Ba Mẹ muốn Bé ăn nhiều để khỏe mạnh hơn nên thường dọn phần ăn quá tay. Kết quả là Bé ăn không hết, rồi thành thói quen bỏ mứa lúc nào không hay.

Vậy nên, mỗi bữa Ba Mẹ thử cho Bé tự chọn phần ăn vừa sức, hoặc gắp một ít trước, nếu Bé ăn hết thì cho thêm. Vừa không lãng phí, vừa giúp Bé biết mình ăn được bao nhiêu là đủ.

🥬 Kể cho Bé nghe câu chuyện phía sau bữa cơm

Bé nhỏ chưa hiểu được hết giá trị của hạt cơm, ngọn rau, nhưng Bé lại rất thích nghe kể chuyện. Ba Mẹ có thể nhẹ nhàng chia sẻ với Bé về hành trình từ cánh đồng tới bàn ăn – rằng mỗi hạt gạo, mỗi miếng rau là mồ hôi của biết bao người. Ví dụ những câu chuyện như:

“Con biết không, hạt gạo này là bác nông dân phải trồng mấy tháng liền dưới nắng gió sau đó thu hoạch, phơi khô, đi chà vỏ rồi chúng ta mới nấu được thành bữa cơm hôm đấy.”

“Miếng cá này là do Mẹ dậy sớm ra chợ chọn kỹ cho bữa cơm nhà mình đó con.”

Những mẩu chuyện tưởng chừng nhỏ xíu ấy lại giúp Bé hiểu công sức của người làm nên bữa cơm và trân trọng thức ăn hơn nhiều.

🍳 Cho Bé phụ giúp chuẩn bị và dọn dẹp sau bữa ăn

Bé rất thích được “làm chung” với Ba Mẹ. Hãy để Bé nhặt rau, rửa trứng, dọn bàn, lau cái muỗng… dù hơi chậm một chút, bừa một chút – nhưng bù lại, Bé thấy mình có phần trong bữa cơm. Và thường món gì Bé “góp sức” làm ra, Bé sẽ vui vẻ ăn hết sạch!

Ba Mẹ có thể khuyến khích Bé: “Con giúp mẹ nhặt rau nhé?”, “Con bưng chén không?” – những việc nhỏ thôi nhưng gieo mầm ý thức rất lớn.

❄️ Cùng Bé học cách không lãng phí

Nếu hôm nào Bé lỡ lấy hơi nhiều, Ba Mẹ đừng vội trách Bé. Thay vào đó, cùng Bé nghĩ cách giữ lại phần ăn chưa dùng hết: đậy kín, để vào tủ lạnh, hoặc chia sẻ cho người khác nếu có thể.

Dần dần, Bé sẽ học được: “Mình lấy vừa đủ, ăn hết phần mình lấy – đó là cách tôn trọng đồ ăn và cả công sức người nấu.”

💖 Những câu cảm ơn và lời chúc trong bữa ăn cũng là cách để Bé vui vẻ tận hưởng bữa ăn hơn.

Một câu “Con cảm ơn ba/mẹ nấu ăn ngon” hay “Chúc cả nhà ăn ngon miệng” sẽ tạo không khí tích cực và khiến Bé trân trọng bữa ăn hơn. Khi Bé học được cách thể hiện lòng biết ơn, thói quen tốt khác sẽ đến theo cách rất tự nhiên.

🪞 Ba Mẹ làm gương cho Bé

Bé quan sát và học từ Ba Mẹ mỗi ngày. Nếu Ba Mẹ luôn ăn vừa đủ, không bỏ phí, Bé sẽ dần hình thành thói quen giống vậy.

Mỗi lần ăn xong sạch phần mình lấy, Ba/Mẹ có thể nói vui với Bé: “Ba/Mẹ ăn hết rồi nè, không bỏ phí miếng nào luôn!”

Lâu dần, Bé sẽ thấy đó là điều bình thường và làm theo một cách tự nhiên.

👏 Khen ngợi đúng lúc – Ghi nhận sự cố gắng của Bé

Khi Bé ăn hết phần, hoặc biết lấy vừa đủ, Ba Mẹ hãy dành cho Bé những lời động viên bằng việc khen Bé một cách cụ thể: “Hôm nay con ăn hết cơm rồi, giỏi quá!” hoặc dán sticker thưởng nếu nhà đang dùng bảng khen hoặc góc khích lệ cho Bé.

Việc khen đúng lúc giúp Bé có động lực lặp lại hành vi tốt.

Tập cho Bé thói quen không bỏ mứa đồ ăn không chỉ là xây dựng một thói quen tốt, mà còn là cách để dạy Bé biết trân trọng công sức, hiểu giá trị của sự tiết kiệm và yêu thương những gì mình có.

Ba Mẹ kiên nhẫn, bắt đầu từ những điều nhỏ nhất và nhẹ nhàng để từ đó Bé sẽ hiểu, và thói quen tốt sẽ theo Bé suốt đời.

Daisy Home Preschool

😥 Có một ngày, sau giờ học hoặc khi đi chơi về, Bé bỗng buồn thiu rồi nói khẽ:

– “Bạn nói con xấu…”

– “Chị kia nói: sao em dở vậy…”

Có thể lời nói ấy chỉ là bâng quơ, có thể người lớn chỉ lỡ miệng, hay bạn bè chỉ đang vô tình… Nhưng với một đứa bé nhỏ, chưa có chiếc áo giáp nào cho cảm xúc của mình, những lời ấy có thể khiến Bé tổn thương trong lòng. Dù bề ngoài Bé không khóc, không phản ứng gì, nhưng bên trong có thể đã nhói lên một vết thương nho nhỏ.

Là Ba Mẹ, chúng ta không thể kiểm soát được hết những gì người khác nói, nhưng chúng ta hoàn toàn có thể giúp Bé vượt qua, chữa lành và lớn lên mạnh mẽ hơn. Vậy Ba Mẹ nên làm gì khi Bé bị chê?

👂 Lắng nghe Bé, đừng vội phản bác hay gạt đi

Khi Bé kể rằng ai đó chê Bé, điều đầu tiên Ba Mẹ nên làm là lắng nghe với sự quan tâm thật sự.

“Vậy à, con cảm thấy thế nào khi nghe người ta nói vậy?”

“Con có buồn không? Con muốn Ba Mẹ ôm con một cái không?”

Chỉ cần một cái ôm, một ánh mắt ấm áp, Bé sẽ cảm thấy được an ủi và tin tưởng rằng mình không cô đơn.

💁‍♀️ Công nhận cảm xúc của Bé

Đừng nói “Thôi có gì đâu mà buồn” hay “Kệ họ đi, đừng quan tâm”. Những câu đó có thể vô tình làm Bé cảm thấy cảm xúc của mình không được tôn trọng. Thay vào đó, Ba Mẹ hãy an ủi Bé:

“Mẹ hiểu là con buồn, ai nghe những lời như vậy cũng sẽ thấy không vui.”

“Ba cũng từng bị chê hồi nhỏ, nên Ba hiểu cảm giác đó lắm.”

Khi được thấu hiểu, Bé sẽ dần học cách chấp nhận và quản lý cảm xúc của mình tốt hơn.

👀 Nhìn lại và giúp Bé phân biệt 

Ba Mẹ có thể cùng Bé “gỡ rối” lời chê đó:

“Con thấy người đó nói có đúng không?”

“Nếu đúng một phần, mình có thể cải thiện không? Nếu sai, mình có cần buồn không con?”

Quan trọng là giúp Bé nhận ra giá trị thật của bản thân, rằng một lời chê không định nghĩa Bé là ai, và mình luôn có quyền lựa chọn tin vào điều gì.

🛡 Dạy Bé cách bảo vệ mình

Sau khi Bé đã ổn hơn, Ba Mẹ có thể cùng Bé tập cách đối thoại hoặc phản hồi nhẹ nhàng nhưng tự tin:

“Bạn nói vậy, mình không vui đâu.”

“Mỗi người đều khác nhau, con cũng đang cố gắng từng ngày.”

Việc trang bị cho Bé sự tự tin và cách giao tiếp là món quà quý giá để Bé trưởng thành mạnh mẽ.

🍀 Gieo cho Bé lòng tin – về chính mình, và về thế giới

Sau tất cả, điều Ba Mẹ nên nhắc Bé không phải là “đừng quan tâm người khác nói gì”, mà là:

– “Có người nói không hay, nhưng cũng có rất nhiều người yêu con.”

– “Con có thể chưa giỏi một thứ, nhưng con có rất nhiều điểm đáng yêu.”

– “Điều quan trọng là con biết mình là ai, chứ không phải ai đó nói gì về con.”

Bé không thể kiểm soát lời người khác, nhưng Bé hoàn toàn có thể được trao một nền vững chắc trong lòng: Bé đủ tốt – Bé xứng đáng – và Bé không đơn độc.

🏡 Xây cho Bé “ngôi nhà tinh thần” an toàn

Cuối cùng, hãy đảm bảo rằng gia đình là nơi Bé luôn được yêu thương và đón nhận, dù Bé thế nào đi nữa, để Bé luôn cảm nhận được:

“Với Ba Mẹ, con luôn tuyệt vời theo cách riêng của mình.”

“Con không cần phải giống ai cả – chỉ cần là chính mình, Ba Mẹ luôn ở đây.”

Không ai tránh được việc bị chê trong đời. Nhưng nếu Ba Mẹ đủ vững để đứng bên Bé những lần đầu tiên – Bé sẽ dần học cách đứng vững một mình. Bé có thể chưa nhanh, chưa giỏi, chưa hoàn hảo… Nhưng nếu Bé con luôn tin vào mình, và luôn có Ba Mẹ tin cùng – Bé sẽ đủ mạnh để bước qua mọi lời chê bai.

Daisy Home Preschool

Bé nhỏ – nhất là trong giai đoạn 2–5 tuổi – đang trong hành trình khám phá thế giới xung quanh với tất cả sự tò mò và hứng thú. Đồ chơi của bạn, bút của người lớn, món đồ trong cửa hàng… tất cả đều khiến con muốn chạm, muốn lấy hoặc muốn có ngay.

Đó là điều bình thường, không phải vì con “hư” hay “ích kỷ”, mà đơn giản vì Bé chưa phân biệt được cái gì là “của mình” và “của người khác”; hoặc Bé chưa hiểu được khái niệm xin phép, và càng không nhận thức được ranh giới cá nhân.

Vậy Ba Mẹ phải làm sao để Bé hiểu rằng “Muốn chạm vào gì, thì cần xin phép người có nó trước”, mà không khiến Bé xấu hổ, hay tổn thương?

Daisy Home xin chia sẻ với ba mẹ một số cách nhẹ nhàng, gần gũi để cùng Bé tập làm quen với ranh giới và sự tôn trọng, từ những điều rất đời thường.

🌱 Gieo từ sớm khái niệm “Cái này là của ai?”

Ngay từ lúc Bé khoảng 2 tuổi, Ba Mẹ có thể bắt đầu gieo ý niệm sở hữu thông qua lời trò chuyện hằng ngày:

“Đây là gấu bông của Bin đúng không? Bin yêu nó lắm.”

“Cái mũ kia là của bạn Na. Mình không lấy nếu bạn chưa cho, nha con.”

Lặp lại đều đặn mỗi ngày, Bé sẽ dần hiểu rằng: Mỗi món đồ đều có chủ – và mình cần tôn trọng điều đó.

🌱 Bắt đầu bằng một nguyên tắc nhỏ và lặp lại bằng giọng dịu dàng

Từ những lần đầu tiên Bé định lấy món đồ không phải của mình, Ba Mẹ có thể nhẹ nhàng nhắc:

“Khi mình thấy món gì đẹp, mình hỏi: ‘Con chơi được không?’ rồi hãy chạm vào nhé.”

“Đồ của bạn, của người khác, mình không lấy nếu chưa được cho nha con.”

Ba Mẹ không cần quá nghiêm khắc. Chỉ cần Ba Mẹ nói lại với một giọng đều đều, quen thuộc, và dịu dàng, Bé sẽ ghi nhớ dần như một phần của thế giới quanh mình.

🌱 Khi Bé đòi bằng được, Ba Mẹ hãy bình tĩnh nhưng vững vàng

Sẽ có những lúc con giận dỗi, nằng nặc muốn lấy món đồ đó. Đây là lúc ba mẹ cần làm bạn với cảm xúc của con, chứ không cần vội sửa hành vi.

Hãy ngồi xuống ngang tầm mắt, giữ ánh nhìn ấm áp, và thủ thỉ:

“Mẹ thấy con rất thích món đó. Nhưng mình không tự lấy được, vì nó không phải của mình.”

“Nếu con muốn, mình có thể hỏi ý kiến của bạn/cô bán hàng thử và phải được bạn ấy/ cô ấy đồng ý nhé!”

Khi được công nhận cảm xúc trước, Bé sẽ dễ dàng chấp nhận giới hạn sau đó hơn.

🌱 Khi Bé buồn vì bạn không cho mượn, Ba Mẹ nên làm gì?

Khi Bé xin phép mà bạn không cho mượn, Bé có thể buồn. Tuy nhiên, Ba Mẹ đừng vội can thiệp hay “giải quyết” ngay, mà thay vào đó, hãy cùng Bé cảm nhận và thấu hiểu cảm xúc ấy:

“Bạn chưa đồng ý, chắc là bạn chưa sẵn sàng chia sẻ. Mình thông cảm cho bạn ha”

Sau đó, Ba Mẹ có thể giúp Bé hiểu thêm về ý nghĩa của việc từ chối:

– Từ chối không có nghĩa là ích kỷ hay không tốt. Đôi khi, ai đó chưa sẵn sàng chia sẻ vì món đồ đó rất đặc biệt với họ, hoặc đơn giản là họ chưa thoải mái lúc đó và điều đó cũng là bình thường.

Từ đó, nhẹ nhàng mở rộng cho Bé một góc nhìn mới:

“Lần sau, nếu con chưa muốn cho mượn, con cũng có thể nói ‘không’ – bạn sẽ hiểu và tôn trọng con như con đã làm hôm nay.”

Chính những khoảnh khắc này là dịp để Bé học về sự tôn trọng – cả khi là người đưa ra lời đề nghị hay khi là người cần đưa ra câu trả lời. Bé sẽ dần hiểu rằng tôn trọng là biết lắng nghe cảm xúc của mình và của người khác, kể cả khi câu trả lời là “không”.

🌱 Làm gương cho Bé từ chính hành động của Ba Mẹ

Bé học bằng cách quan sát. Nếu thấy Ba Mẹ luôn:

– Xin phép trước khi mượn đồ nhau

– Gõ cửa trước khi vào phòng con

– Hỏi Bé: “Mẹ dùng bút màu này của con được không?”

Điều này giúp Bé sẽ dần hình thành tư duy tôn trọng đồ vật và không gian riêng của người khác.

🌱 Kể cho Bé nghe những mẩu chuyện nhỏ xíu về “tôn trọng”

– Bạn Thỏ chờ bạn Gấu gật đầu mới chơi chung và hai bạn chơi rất vui

– Bạn Mèo lấy đồ mà chưa hỏi – khiến bạn khác buồn bã

Qua những câu chuyện dễ thương, con sẽ tự thấy mình trong đó, và học theo một cách rất tự nhiên.

🌱 Khen và công nhận khi Bé “xin phép” đúng cách

Mỗi lần Bé chủ động hỏi: “Con chơi được không?” hoặc trả lại đồ sau khi chơi, Ba Mẹ có thể dành cho Bé một lời khen:

– “Cảm ơn con vì đã hỏi Ba/Mẹ trước khi lấy. Của con đây.”

– “Con biết hỏi bạn như vậy là rất tuyệt vời rồi!”

Lời công nhận giúp Bé cảm thấy tự hào và muốn lặp lại hành vi tích cực ấy.

Dạy Bé tôn trọng đồ của người khác không chỉ là để Bé “ngoan” hơn – mà còn là dạy Bé biết đặt mình vào người khác, biết ranh giới, biết cách sống có chừng mực và yêu thương đúng cách.

Bé không cần phải hiểu hết ngay từ lần đầu. Nhưng chỉ cần Ba Mẹ kiên nhẫn thủ thỉ, nhẹ nhàng nhắc lại, làm gương mỗi ngày, Bé sẽ hiểu và khôn lớn từng ngày.

Daisy Home Preschool

Ở độ tuổi mầm non, Bé trải qua rất nhiều cảm xúc: vui – buồn – tức giận – sợ hãi – thất vọng… nhưng Bé chưa biết cách diễn đạt thành lời, cũng chưa đủ kỹ năng để “giải tỏa” những cảm xúc khó đó.

Khi không biết phải làm gì với những cảm xúc bên trong, Bé thường có những phản ứng như:

– Hét lên, đánh bạn, khóc mãi không thôi.

– Rúc vào góc phòng, im lặng không nói gì.

– Bám mẹ, ăn vạ vì không biết diễn tả mình đang buồn hay tức.

Lúc này, điều quan trọng với Bé không phải là kiểm soát cảm xúc, mà là học cách giải tỏa cảm xúc một cách an toàn và lành mạnh.

👇 Daisy Home xin chia sẻ cách rất nhẹ nhàng, gần gũi mà Ba Mẹ có thể áp dụng để giúp Bé hiểu – nhận diện – và giải tỏa cảm xúc một cách lành mạnh.

🗣 Cùng Bé gọi tên cảm xúc

Bước đầu tiên để “giải tỏa” chính là Bé cần hiểu mình đang cảm thấy gì. Khi Bé khóc, la hét, tức giận hay thu mình lại, thay vì nói “nín đi” hay “không được như vậy”, hãy nhẹ nhàng giúp Bé gọi tên cảm xúc:

“Con đang buồn vì bạn không cho mượn đồ chơi, đúng không?”

“Mẹ thấy con tức giận khi không được ra ngoài chơi.”

Khi được lắng nghe và thấu hiểu, Bé cảm thấy an toàn hơn. Việc gọi tên cảm xúc không chỉ giúp Bé nhận diện cảm xúc mà còn học cách chấp nhận nó như một điều bình thường.

😭 Ôm và để Bé được khóc

Đôi khi, Bé không cần lời khuyên mà chỉ cần một cái ôm để Bé cảm thấy an toàn, được kết nối và được yêu thương, kể cả khi Bé đang “bùng nổ” cảm xúc. 

Cái ôm là “liều thuốc an thần” tự nhiên. Bé cần biết rằng bất kể Bé đang cảm thấy thế nào – Bé vẫn được yêu thương.

Ngoài ra, khi Ba Mẹ không hoảng hốt trước cảm xúc “bùng nổ” của Bé, Bé cũng học được rằng cảm xúc là điều tự nhiên, không cần giấu giếm.

🎨 Tạo không gian để Bé “xả” cảm xúc một cách an toàn

Bé nhỏ có thể giải tỏa cảm xúc qua vẽ tranh, nặn đất sét, chơi nước, ôm gối khóc, hay hét to trong phòng kín. Đó đều là cách “xả” lành mạnh – giúp Bé không dồn nén hay trút giận sai cách.

Ba Mẹ có thể gợi ý:

“Con muốn vẽ nỗi buồn ra giấy không?”

“Mình cùng nhau hét thật to như sư tử cho nhẹ lòng nha!”

Đừng lo nếu Bé hét lên, miễn là Bé không làm đau ai – điều đó sẽ giúp Bé học cách giải tỏa thay vì kìm nén.

🧘‍♀️ Thổi bong bóng cảm xúc với bài tập thở đơn giản

Bé nhỏ thường phản ứng theo cảm xúc rất nhanh và mạnh. Một cách giúp Bé “hạ nhiệt” là hướng dẫn Bé thở sâu bằng bụng. Hãy làm cùng Bé như một trò chơi:

“Hít vào như ngửi bông hoa, thở ra như thổi tắt ngọn nến.”

Qua đó, Bé sẽ học thở sâu một cách vui vẻ, dễ nhớ và hiệu quả.

💁‍♀️ Trò chuyện cảm xúc mỗi ngày

Trước khi đi ngủ, Ba Mẹ có thể cùng Bé “tổng kết cảm xúc” trong ngày:

“Hôm nay con vui nhất khi nào?”

“Có chuyện gì làm con hơi buồn không?”

Việc này giúp Bé xây dựng thói quen lắng nghe và chia sẻ cảm xúc một cách đều đặn.

Cảm xúc không phải là “xấu” hay “sai” – kể cả khi Bé giận, ghen tị hay buồn bã.

Điều Bé thực sự cần là Ba Mẹ không phán xét, không vội sửa chữa, mà cùng đi qua cảm xúc ấy một cách dịu dàng. Khi Ba Mẹ đồng hành cùng Bé vượt qua từng cơn giận, từng giọt nước mắt, từng nỗi thất vọng nho nhỏ… Bé sẽ lớn lên với nội lực mạnh mẽ, trái tim biết yêu thương và khả năng tự điều tiết cảm xúc.

Sau cùng, khi Bé cảm thấy an toàn trong lòng Ba Mẹ, Bé sẽ không cần “gào to” để được lắng nghe nữa.

Daisy Home Preschool

Một buổi gặp mặt bạn bè, một buổi đi chơi, hay chỉ đơn giản là đang ở quán ăn, bỗng Bé hét lên, đòi thứ gì đó bằng giọng gắt gỏng, hoặc nói điều gì đó khó nghe với người lớn bên cạnh. Trong khoảnh khắc ấy, điều khiến Ba Mẹ bối rối không chỉ là hành vi của Bé, mà còn là ánh nhìn xung quanh, tiếng thở dài từ người lớn, hay một câu nói vô tình như: “Trẻ gì mà hỗn quá!” hay “Ba mẹ không biết dạy à?

Dưới sức ép ấy, rất nhiều Ba Mẹ buộc phải phản ứng nhanh: la mắng Bé, kéo Bé ra chỗ khác, dằn giọng răn đe…

Không Ba Bẹ nào muốn Bé cư xử tệ trước mặt người khác, nhưng có khi nào Ba Mẹ tự hỏi: cách phản ứng này có giúp Bé hiểu, hay chỉ khiến Bé sợ và tổn thương?

💁‍♀️ Trong bài viết này, Daisy Home muốn cùng Ba Mẹ bước chậm lại một nhịp, để nhìn nhận lại tình huống ấy bằng một góc nhìn nhẹ nhàng hơn, hiệu quả hơn, và đầy tính nuôi dưỡng.

Trước tiên, Ba Mẹ cần hiểu lý do tại sao Bé có hành vi không mong đợi đó thay vì ngay lập tức dán nhãn rằng “Bé hư”.

Một đứa trẻ la hét, cãi lại hay nói lời “khó nghe” không hẳn vì Bé hỗn hào, phía sau những hành vi đó, rất có thể là:

– Bé đang cảm thấy bị bỏ rơi khi Ba/ Mẹ mải trò chuyện mà không để ý đến mình

Bé đang lo lắng, sợ hãi trong môi trường nhiều người lạ

– Hoặc đơn giản, Bé đang rất mệt, đói, hoặc quá tải cảm xúc, nhưng chưa đủ khả năng diễn đạt

– Bé nhỏ chưa đủ khả năng gọi tên cảm xúc – nên cảm xúc sẽ… “vỡ òa” thành hành vi. 

Và nếu người lớn chỉ mắng Bé vì hành vi mà không hiểu cảm xúc, thì vấn đề chỉ được “đè xuống”, không thực sự được giải quyết.

👇 Ba Mẹ có thể làm gì để xử lý tốt hơn khi Bé có những phản ứng không mong đợi như vậy? Daisy Home xin chia sẻ 4 bước xử lý tinh tế, nhẹ nhàng mà vẫn giúp Bé học được cách cư xử đúng mực

✅ Bước 1: Giữ bình tĩnh – Ưu tiên bảo vệ hình ảnh của Bé trước người khác

Bé có thể chưa phù hợp, nhưng dưới ánh nhìn của người khác, Ba Mẹ vẫn là chỗ dựa đầu tiên và duy nhất của Bé.

Thay vì mắng: “Con hư quá, Ba/ Mẹ nói hoài không biết nghe!”

Hãy bước tới nhẹ nhàng, cúi xuống ngang tầm mắt và nói: “Ba/ Mẹ thấy con đang khó chịu đúng không? Ba/ Mẹ và con ra ngoài một chút nha.”

✨ Điều này giúp Bé không bị tổn thương trước đám đông và cũng là cách Ba Mẹ dạy Bé rằng: “Ba Mẹ luôn bên con ngay cả khi con cư xử chưa tốt.”

✅ Bước 2: Kết nối cảm xúc – Gọi tên điều Bé đang cảm thấy

Khi đã ra ngoài hoặc chuyển sang một không gian riêng hơn (góc sân, hành lang, bậc thềm), hãy nhẹ nhàng hỏi Bé: “Hồi nãy con giận hả? Con khó chịu điều gì vậy, con nói Ba/Mẹ nghe được không?”

Nếu Bé im lặng, Ba/Mẹ có thể gợi ý: “Có phải vì Ba/Mẹ đang nói chuyện với cô nên con cảm thấy bị bỏ rơi không?” hoặc “Con có đang buồn vì bạn lấy đồ chơi không hỏi không?”

Việc gọi tên cảm xúc giúp Bé hiểu rõ hơn điều mình đang trải qua. Đây là bước đầu tiên giúp Bé biết điều chỉnh bản thân, thay vì hành xử theo bản năng.

✅ Bước 3: Hướng dẫn lại hành vi

Sau khi lắng nghe và xác nhận cảm xúc, hãy nhẹ nhàng nhắc Bé:

“Con giận là bình thường. Nhưng khi mình giận, mình không nên hét lên hay nói lời khó nghe, vì điều đó làm người khác buồn.”

“Nếu lần sau con buồn, con có thể nắm tay mẹ và nói: Mẹ ơi, con muốn mẹ nghe con.”

Đây là lúc dạy kỹ năng giao tiếp và cách thể hiện cảm xúc phù hợp. Thay vì bảo Bé “không được la hét”, hãy cho Bé lựa chọn mới: “Nếu con tức giận, con có thể làm gì?”

✅ Bước 4: Cùng Bé sửa sai một cách nhẹ nhàng, không ép buộc

Nếu Bé vừa nói lời không hay với người khác, Ba/Mẹ hãy gợi ý:

“Lúc nãy con nói vậy làm cô buồn đó. Con có muốn cùng Ba/Mẹ quay lại xin lỗi cô không? Ba/Mẹ sẽ đi với con.”

Không ép Bé phải nói ngay lập tức, nhưng hãy hướng Bé đến hành động chịu trách nhiệm, vì chính Bé lựa chọn, không vì bị bắt buộc. Qua đó, giúp Bé học cách sửa lỗi trong sự thoải mái, không bị ép buộc hay xấu hổ.

✅ Bước 5: Sau sự việc, Ba Mẹ dành thời gian chia sẻ, kết nối lại với Bé

Khi cả nhà yên tĩnh, Ba Mẹ nên nói chuyện với Bé về sự việc, không trách móc mà chia sẻ như người bạn:

“Lúc nãy con buồn nên đã la lên. Mẹ muốn giúp con biết cách nói để mọi người dễ hiểu con hơn.”

Bằng cách này, Bé cảm nhận được Ba Mẹ đồng hành, Bé sẽ tin tưởng và dễ tiếp thu hơn.

Việc giữ thể diện trước người khác là điều ai cũng mong muốn, nhưng quan trọng hơn cả là Bé được dạy để biết yêu thương, tôn trọng người khác và chính mình. Khi Bé bộc lộ cảm xúc không đúng cách, đó không phải là Bé “hư,” mà là Bé đang cần Ba Mẹ bên cạnh để hiểu và hướng dẫn đúng lúc.

Việc Ba Mẹ đủ bình tĩnh để nghe điều Bé chưa nói, và đủ bao dung để điều chỉnh Bé trong yêu thương, sẽ giúp Bé lớn lên với nội lực mạnh mẽ và khả năng tự điều chỉnh đáng kinh ngạc.

Daisy Home Preschool