Đã bao nhiêu lần Ba Mẹ phải lặp đi lặp lại một yêu cầu, hay giải thích rất nhiều lần Bé không chịu làm theo lời mình? Điều này có thể xảy ra bởi rất nhiều lý do khách quan và chủ quan. Nhưng dù thế nào, những bất hòa tiếp diễn lâu dài rất dễ làm Ba Mẹ mệt mỏi và mất kiên nhẫn. Hôm nay, Daisy Home sẽ “mách” một số cách giúp Bé hợp tác hơn với Ba Mẹ nhé.

Ra lệnh hay cho Bé quyền lựa chọn?

Hai câu nói “Con muốn mặc áo khoác không?” và “Con mặc áo khoác vào.” mang 2 sắc thái khác nhau. Câu đầu mang tính hỏi ý, cho Bé suy nghĩ, lựa chọn và kiểm soát tình huống. Trong khi đó, câu thứ 2 hàm ý bắt buộc, được dùng khi cần đảm bảo an toàn cho Bé. Cả 2 loại câu này đều quan trọng. Ba Mẹ nên kết hợp cả 2, nhưng hãy cố gắng sử dụng câu hỏi ý thường xuyên hơn để Bé vui vẻ hơn, đồng thời học cách tự ra quyết định nhé!

Vì sao Bé không chịu hợp tác?

Ba Mẹ ơi, trước khi tức giận, hãy biết rằng có thể Bé không cố ý phớt lờ Ba Mẹ đâu. Bé có thể làm vậy vì mất tập trung, không muốn bị ép buộc, hoặc đơn giản là muốn tiếp tục việc mình đang làm. Bé cũng có thể vì đói, mệt, sợ mà trở nên bướng bỉnh, hay đôi khi vì yêu cầu đang quá sức với Bé. Vì vậy, Ba Mẹ cần thấu hiểu tình trạng của Bé, đồng thời giúp Bé hiểu vì sao cần làm điều Ba Mẹ muốn. Mặc dù tình trạng này có thể giảm khi Bé lớn lên, Ba Mẹ hãy hạn chế hành vi này từ nhỏ bằng cách điều chỉnh lời nói của mình cho thật hiệu quả và tích cực.

Tips hỏi ý và ra lệnh cho Bé hiệu quả

  • Gần gũi: Chỉ nói với Bé khi Ba Mẹ ở gần Bé để đảm bảo Bé chú ý lắng nghe. Sau đó, Ba Mẹ nhớ chờ vài giây cho Bé “xử lý” thông tin để hiểu điều Ba Mẹ muốn nhé.
  • Sử dụng câu từ rõ ràng, tích cực: Ba Mẹ cần làm rõ hành động, đối tượng trong câu nói của mình để Bé hiểu. Đồng thời, Ba Mẹ hãy nói với giọng bình tĩnh, tích cực để khuyến khích Bé hợp tác. Ví dụ: hãy nói “Con hãy khép miệng lại khi nhai” thay vì “Đừng có ăn như vậy”.
  • Đưa ra lựa chọn: Khi đưa ra yêu cầu, Ba Mẹ có thể cho thêm những lựa chọn cho Bé. Điều này cho Bé cơ hội để suy nghĩ và lựa chọn thứ mình muốn.
  • Giải thích kết quả (với Bé trên 3 tuổi): Ba Mẹ có thể mô tả thêm về kết quả của hành động Bé cần làm để thuyết phục Bé, như “Con soạn đồ nhanh thì sẽ được chơi lâu hơn”, thay vì”Con soạn đồ nhanh lên!”
  • Đưa ra yêu cầu phù hợp với độ tuổi: Nếu Bé còn nhỏ, vốn từ chưa nhiều, hãy dùng từ đơn giản và chỉ yêu cầu 1 việc mỗi lần. Với những Bé lớn hơn, Ba Mẹ có thể đưa ra yêu cầu phức tạp hơn.

Những tips trên có thể không hiệu quả ngay từ lần đầu, nhưng Ba Mẹ hãy kiên trì nhé. Daisy Home tin rằng sự kiên nhẫn, lòng bao dung và tình yêu thương của Ba Mẹ chính là nền tảng để nuôi dạy những em bé ngoan và ấm áp.

Daisy Home Preschool

Có những đứa trẻ may mắn được sinh ra dưới mái nhà hạnh phúc, được cha mẹ chăm lo, bảo bọc, nhưng cũng có những em phải sống trong một gia đình không trọn vẹn, trải qua tuổi thơ đầy khổ cực và oan ức. Finn Dove và Derval Dove chính là những đứa trẻ như vậy.

Nguồn hình ảnh: Sưu tầm

“Những cú tát thẳng mặt giáng xuống đều đặn như tiếng tích tắc của một chiếc đồng hồ. Chúng lặp đi lặp lại khiến mặt cậu đau điếng, nhưng cậu vẫn nhìn trân trân vào mắt dượng Toby, thấy đôi mắt đó nhỏ đến mức nào, hẹp hòi ra sao. Cậu không ưa dượng Toby. Cậu không đủ sức khỏe để kháng cự, vậy nên cậu chỉ đứng đó, nhận những cú tát khiến đầu cậu choáng váng.” Finn khi đang ở độ tuổi ham bắn bi, đá bóng đã phải chịu đựng những điều đó trong suốt quãng thời gian dài, cho đến khi quyết định bỏ nhà ra đi, chạy đến Island với hy vọng tìm được bà để bảo vệ cô em gái Derval mà mình hết mực yêu thương.

Trong chuyến hành trình mệt mỏi, mỗi buổi sáng thức dậy, ánh mắt Derval lại tràn đầy sợ hãi, nhưng mọi thứ đều biến mất khi cô bé thấy anh trai của mình. Ngoài ra, Poll, Tom, Nickser, Michael hay Moses là những điều ngọt ngào khác trải dài trong từng trang truyện, là những người tuyệt vời đã góp phần tạo nên cuộc phiêu lưu phi thường này, là sự hiện hữu cho vẻ xinh đẹp của cuộc sống khi lòng tốt và sự tử tế ở khắp mọi nơi và ở khắp mọi người mà hai đứa trẻ đã gặp điều ngọt ngào nhất chắc chắn là khi Finn nói về lý do cho cuộc hành trình này, “để em gái mình được ở bên những người yêu thương nó, lắng nghe nó nói”, “là vì tình yêu”, vì “trẻ con nên có ai đó yêu thương mình”, “không bởi vì bản thân cháu, bởi vì cháu đã lớn và cháu có thể tự chăm sóc bản thân. Mà đó là vì Derval. Nó phải có ai đó”. Thực chất, Finn cũng chỉ là cậu bé 12 tuổi và cậu cũng cần “có ai đó”.

Kể từ khi mẹ cậu ra đi, dường như tất cả hạnh phúc đều biến mất, hình ảnh cuối cùng khi cậu nhìn vào căn bếp trước lúc bỏ nhà ra đi, cậu nhớ lại những điều từng khiến mình ấm áp, những nụ cười… mà giờ đây đã vụt tắt. Vậy nên cậu mới quyết định lên đường đi tìm bà trong khi không có gì ngoài cuốn nhật ký với những dòng ngớ ngẩn, không biết chính xác nhà bà ở đâu và cũng chẳng có tiền. Trong sách luôn lặp đi lặp lại hình ảnh Finn băn khoăn liệu quyết định này của cậu có đúng hay không, nhưng mỗi lần như thế hình ảnh em gái lại hiện ra như câu trả lời đích đáng cho chuyến hành trình, mà mục đích cuối cùng chẳng phải vì cậu.

Còn Derval, con bé chịu đựng tất cả những khó khăn khi một bé gái phải lang thang hàng vạn dặm chỉ theo anh trai mà rất ngoan không hề đòi hỏi điều gì. Rõ ràng Derval đang ở cái tuổi quên hết mọi thứ rất nhanh, vậy mà cô bé lại nhớ rõ và kể lại nhiều lần rằng dượng Toby đã đánh Finn. Những tổn thương sẽ khắc sâu vào tâm trí và trở thành nỗi ám ảnh. Tất cả thể hiện rõ nhất khi Derval tiếp xúc lần đầu với những người lạ hoặc với những người lâu ngày gặp lại; cô bé luôn cảnh giác và đánh giá xem đây là người tốt hay xấu.

Và ông Michael nữa, bạn sẽ thích cách ông đặt vấn đề rồi dùng tư duy phản biện để tìm ra đầu mối cho những mục tiêu với các câu hỏi vì sao. Bạn cũng sẽ thích những con người dũng cảm đấu tranh vì người quên mình còn có bà ngoại O’Flaherty, bác Joe và Paddy, những người nông dân, vị thẩm phán, những đứa trẻ trên phố, ông Tom, ông Nickser, cậu bé du mục Moses,…

Walter Macken đã thực sự thành công gieo vào cuộc đời con trẻ những hạt mầm dung chứa sự trưởng thành khi đâm chồi từ mảnh đất khắc nghiệt của lòng tham, sự độc ác. Hãy đọc và chắc chắn bạn sẽ đồng tình rằng, không phải đứa trẻ nào cũng được thương yêu và an toàn trong chính ngôi nhà của mình, không phải đứa trẻ nào cũng có hành trình trưởng thành êm đềm dưới sự bảo bọc của cha mẹ. Hai chú bồ câu nhỏ như đại diện cho một bộ phận trẻ em ngày ngày phải đối mặt với sự bạo hành từ người lớn nhưng vẫn khát khao một cuộc sống bình yên, thứ mà đáng lẽ chúng hiển nhiên phải có.

Daisy Home Preschool

Là phụ huynh, có lẽ việc giáo dục để Bé tự tin là mình, đồng thời cũng biết cách tôn trọng và cư xử đúng mực với mọi người chính là thử thách lớn nhất, bởi nó cần rất nhiều thời gian, kiến thức và sự kiên nhẫn. Để đồng hành trên hành trình ấy, hôm nay, mời Ba Mẹ hãy cùng Daisy Home tìm hiểu về một khía cạnh không thể thiếu trong giáo dục – các “chiến lược” kỷ luật hiệu quả và lành mạnh cho Bé và mối quan hệ trong gia đình nhé!

Chọn trừng phạt hay kỷ luật?

Trừng phạt và kỷ luật có sự khác biệt lớn.

Trừng phạt tập trung vào việc khiến Bé phải chịu đựng về thể chất hoặc tinh thần vì vi phạm các quy tắc, từ đó Bé sẽ vì sợ chịu đựng mà không thực hiện hành vi vi phạm nữa. Có nhiều Ba Mẹ dùng cả hình phạt vũ lực, tuy nhiên, phương pháp này chỉ khiến Bé dừng vì sợ hãi chứ không phải vì nhận thấy hành vi của mình sai. Thậm chí, hình phạt quá nặng có thể khiến Bé tức giận Ba Mẹ hoặc khiến Bé nghĩ mình tệ thay vì đơn thuần hiểu hành vi đó là sai.

Trong khi đó, kỷ luật lại tập trung vào việc dạy Bé cách đưa ra lựa chọn tốt hơn vào lần sau.

Cách kỷ luật tích cực

Sự kỷ luật tích cực khuyến khích Bé duy trì hành vi tốt, đồng thời giúp Bé gắn kết hơn với gia đình. Dưới đây là vài gợi ý cho Ba Mẹ tham khảo và áp dụng:

  • Bình tĩnh xử lý để làm gương cho Bé: Ba Mẹ hãy dạy dỗ, giải thích cho Bé với lời nói và hành động thật bình tĩnh. Bé sẽ học cách cư xử từ Ba Mẹ, vì vậy Ba Mẹ hãy làm mẫu cho những gì Ba Mẹ muốn ở Bé nhé.
  • Chuẩn bị để “đón” rắc rối: Ba Mẹ có thể lên kế hoạch trước cho những tình huống Bé có thể thấy khó xử. Hãy cho Bé biết những hoạt động sắp diễn ra và Ba Mẹ cần Bé cư xử thế nào.
  • Đặt giới hạn: Tạo ra những quy tắc rõ ràng và nhất quán để Bé có thể tuân theo. Ba Mẹ cũng cần giải thích những quy tắc này theo cách mà Bé có thể hiểu được.
  • Khen ngợi hành vi tốt: Bé cần biết điều gì Bé làm là tốt hoặc xấu. Ba Mẹ hãy chú ý chỉ ra hành vi tốt, khen ngợi nỗ lực của Bé một cách thật cụ thể.
  • Lắng nghe, thấu hiểu Bé: Nếu đói, mệt hoặc không khỏe, Bé sẽ rất dễ có những hành vi không ngoan. Ba Mẹ cần thấu hiểu Bé thông qua quan sát và trò chuyện để cùng giải quyết thật lành mạnh.
  • Sử dụng biện pháp “mạnh”: Nếu hành vi không tốt tái diễn, Ba Mẹ có thể dùng biện pháp như giới hạn giờ chơi, giảm đặc quyền cho Bé, từ đó giúp Bé hiểu hậu quả từ hành vi của mình.

Ba Mẹ hãy luôn nuôi dạy, ứng xử với Bé với tình thương và sự kiên nhẫn nhé!

Daisy Home Preschool

Ba Mẹ hãy thử nhớ lại giác mình đã buồn, thất vọng như thế nào (nhất là khi còn bé) lúc ai đó không thực hiện đúng lời hứa với mình. Điều này cũng tương tự đối với Bé. Khi Ba Mẹ hay những người xung quanh hứa với Bé điều gì đó, Bé sẽ mong chờ và nhớ rất lâu. Nên nếu Ba Mẹ vô tình quên hoặc thất hứa, Bé sẽ dễ bị tổn thương và thất vọng. Về lâu dần sẽ hình thành tính cách khó tin tưởng vào người khác và ảnh hưởng đến nhìn nhận của Bé về sự uy tín.

Vậy sự uy tín là gì?
Uy tín là việc luôn làm được những điều mà mình đã nói hoặc đã hứa. Việc giữ uy tín giúp xây dựng mối quan hệ tốt đẹp với người khác và cho thấy mình là một người đáng tin cậy.

Tuy nhiên, không phải lúc nào Ba Mẹ cũng có thể giữ lời hứa. Đôi khi, vì một lý do chính đáng nào đó, Ba Mẹ không thể giữ lời hứa với Bé. Khi đó, thay vì trốn tránh hoặc lơ đi chuyện đã hứa với Bé. Ba Mẹ nên xem xét một số hành động sau đây để xử lý tình huống một cách tích cực. Đồng thời dạy cho Bé hiểu về uy tín, cách giữ uy tín khi không thể giữ lời hứa.

  • Đầu tiên, Ba Mẹ nên xin lỗi một cách chân thành và giải thích cho Bé hiểu lý do vì sao không thể giữ lời hứa. Điều này, giúp Bé được an ủi và chấp nhận mọi thứ dễ dàng hơn. Bên cạnh đó, giúp Bé nhận thức được rằng khi thất hứa việc đầu tiên mình cần xin lỗi. Đây cũng là một phần quan trọng của việc giữ uy tín.
  • Khi Ba Mẹ cởi mở với lỗi sai của mình và xin lỗi Bé, tạo cơ hội cho cuộc trò chuyện giữa Ba Mẹ và Bé. Bé có thể chia sẻ cảm xúc, Ba Mẹ hãy lắng nghe để hiểu thêm về cảm nhận của Bé. Từ đó, giúp tạo ra một môi trường mà Bé cảm thấy được quan tâm và tôn trọng.
  • Nếu có thể, Ba Mẹ nên thảo luận với Bé về cách thay thế hoặc đưa ra một phương án khác để thỏa niềm mong đợi của Bé, tạo cơ hội để Ba Mẹ cùng Bé giải quyết tình huống. Điều này giúp Bé học cách xử lý tình huống một cách tích cực và xây dựng lại uy tín với Bé.

Việc Ba Mẹ xin lỗi và giải quyết khi không thể giữ lời hứa cũng chính là làm gương cho Bé. Đây còn là cơ hội tốt để Ba Mẹ gợi mở về tư duy cởi mở, chịu trách nhiệm và giúp Bé hiểu cách xử lý tình huống tương tự để luôn giữ được sự uy tín. Quan trọng hơn, điều này giúp tạo môi trường để Ba Mẹ có thể đồng hành cùng Bé trong quá trình học tập và xây dựng uy tín trong cuộc sống.

Daisy Home Preschool

Bạn vẫn còn nhớ Pippi chứ? Đúng rồi, chính là cô bé tóc có mái tóc màu cà rốt, tết thành hai bím vểnh ngược lên và gương mặt đầy tàn nhang. Cô bé còn có cách ăn mặc kỳ quái, đôi tất dài, chiếc nọ chiếc kia và đôi giày đen to gấp đôi bàn chân. Thế nhưng, Pippi lại chẳng thấy có vấn đề gì với mái tóc đỏ hay cái mũi nhỏ đầy tàn nhang của mình. Thậm chí trong một lần mua sắm, nhìn cửa hàng có ghi tấm bảng: “Bạn có phải chịu đựng với các nốt tàn nhang không?”, Pippi đã vào thẳng cửa hàng chỉ để nói rằng: “Không ạ, cháu không phải chịu đựng các nốt tàn nhang ạ… Cháu rất yêu chúng”. Mỗi đứa trẻ trên đời này cũng vậy, chúng đều có những nét xinh đẹp rất riêng biệt, điều đó khiến đứa trẻ này khác đứa trẻ kia, nó giống như một dấu ấn cá nhân được khắc họa bằng ngoại hình vậy. Điều này đã nhắc ta rằng người lớn chỉ nên dạy cho trẻ rằng “con đẹp theo cách riêng của con” chứ không phải đưa ra cho chúng một chuẩn mực nào cả.

Bên cạnh một ngoại hình không hoàn hảo, Pippi cũng chịu không ít thiệt thòi so với các bạn đồng trang lứa vì hoàn cảnh đặc biệt của mình. Cô bé “ít học” vì không được hưởng nền giáo dục của gia đình và nhà trường. Những suy nghĩ và hành động của cô bé đều diễn ra một cách rất bản năng. Thế giới của cô bé không có sự ràng buộc bởi những quy tắc, chuẩn mực xã hội mà chỉ “thích thì làm, không thích thì không làm”.

Khi giao tiếp với người lớn tuổi, Pippi luôn chen ngang bằng những câu chuyện tự sáng tác với chất giọng “nam cao” đặc biệt, không cần xin phép, không cần giữ ý và không quan tâm đến thái độ của người đối diện. Pippi gọi cô giáo là “chị” và nhất định không chịu đi học vì trường học chán quá, không thú vị như những vùng đất và con người trong câu chuyện tưởng tượng của cô bé. Pippi viết sai chính tả đến trầm trọng và không tính nhẩm nổi một phép toán đơn giản nhất. Pippi còn tự phát hiện cho riêng mình một từ mới chưa hề có trong từ điển “xì-pung” và nhất định phải tìm cho được ý nghĩa của nó mới thôi.

Tuy sống và lớn lên chỉ có một mình, cô bé Pippi đã có được tấm lòng nhân ái, bao dung, không hề vị kỷ. Giống lời của mẹ Thomas và Annika về Pippi: “Có thể không phải lúc nào Pippi Tất dài cũng cư xử đặc biệt tế nhị. Nhưng cô bé có một trái tim nhân hậu”. Điểm đáng yêu nhất của cô bé Pippi chính là suy nghĩ từ tâm hồn trong trẻo, vị tha và những hành động được chỉ dẫn bởi trái tim giàu nhiệt huyết, luôn khao khát được trao tặng. Hạnh phúc lớn nhất của Pippi chính là cho đi mà không hề đòi hỏi sự đáp lại hay trả ơn. Cô bé trao tặng sự hồn nhiên, lòng vị tha của mình cho hai tên kẻ trộm bằng những điệu nhảy, bằng bữa ăn thịnh soạn và những đồng tiền vàng. Cô bé trao tặng sự sống cho hai em bé mắc kẹt trong hỏa hoạn bằng lòng dũng cảm không giới hạn. Cô bé trao tặng niềm vui cho lũ trẻ nghèo khi biến mơ ước được ăn kẹo thỏa thích của chúng trở thành hiện thực. Và cô bé trao tặng sự yêu đời trở lại cho bà dì Laura. Trong những dịp đặc biệt, Pippi luôn dành tặng cho hai người bạn thân thiết Thomas và Annika những món quà thật đẹp, ngay cả trong sinh nhật của chính mình.

Học vấn và hoàn cảnh sẽ không thể quyết định được văn hóa, phẩm chất của một người. Giống như Pippi vậy, cô bé dù không được đến trường, cư xử vụng về nhưng trong thâm tâm lúc nào cũng cố gắng. Một đứa trẻ luôn vui vẻ, hoạt náo như Pippi đã òa khóc vì tự ti về việc mình không biết cách cư xử: “Cháu đã biết ngay từ đầu rằng cháu không biết cách cư xử mà. Có cố gắng đến mấy cũng vô ích thôi, cháu vẫn sẽ chẳng bao giờ học được cả. Lẽ ra cháu cứ ở lại trên biển mới phải”. Mỗi đứa trẻ đều có tấm lòng thiện ý và nỗ lực rất mực trong sáng. Vậy nên, qua những câu câu chuyện xoay quanh Pippi, Astrid Lindgren đã thầm nhắn nhủ tất cả chúng ta, không chỉ trẻ em mà cả người lớn rằng: “con người cần đối xử tử tế với loài vật. Tử tế với nhau nữa… Chúng ta có mặt trên đời chính là để đối xử tử tế, thân thiện với người khác”.

Thật khó tưởng tượng nếu cuộc sống này không còn tình yêu thương giữa con người với con người. Nuôi dưỡng một đứa trẻ biết cách yêu thương, quan tâm đến mọi người có lẽ là điều quan trọng đầu tiên trong nền tảng giáo dục gia đình và nhà trường. Hãy để trẻ đón nhận bài học ấy một cách tự nhiên nhất từ thế giới trẻ thơ – một thế giới khác hẳn của người lớn.

Daisy Home Preschool

Nghệ thuật không chỉ là tô màu, vẽ, múa, hát,… mà còn là cách Bé tự do sáng tạo, tìm hiểu và thể hiện bản thân. Nghệ thuật giúp Bé phát triển tư duy sáng tạo, sự tự tin và kỹ năng xã hội. Vậy nên, tiếp xúc với nghệ thuật từ độ tuổi mầm non đóng vai trò quan trọng trong việc xây dựng nền tảng phát triển vững chắc cho tương lai của Bé.
Hãy cùng Daisy Home điểm qua một số lợi ích khi Bé được tiếp xúc với nghệ thuật từ nhỏ để khám phá và khuyến khích niềm đam mê nghệ thuật của Bé nhé!

Khuyến khích khả năng sáng tạo của Bé
Bé tiếp xúc với nghệ thuật từ độ tuổi mầm non có thể phát triển sức sáng tạo và mong muốn tìm hiểu thế giới xung quanh. Khi được thỏa sức cọ xát với các môn nghệ thuật như vẽ, múa, hát,… Bé sẽ có điều kiện phát triển trí não tốt và rèn luyện tư duy sáng tạo vượt bậc. Ba Mẹ có thể thông qua các hoạt động như vẽ tranh, nặn đất sét, chơi ghép hình,… để khuyến khích Bé tự do nhào nặn hay cắt ghép, vẽ những thứ Bé yêu thích. Ba Mẹ sẽ thấy bất ngờ với khả năng sáng tạo của Bé con đấy!

Tăng cường khả năng tập trung ở Bé
Các hoạt động nghệ thuật đòi hỏi Bé cần phải kiên nhẫn, tập trung vào việc thực hành và sáng tạo. Qua đó, Bé học được cách kiên nhẫn và tập trung vào một nhiệm vụ, say mê hoàn thành nó. Đây là một kỹ năng quý báu cho học tập và cuộc sống hằng ngày của Bé.

Thúc đẩy sự phát triển ngôn ngữ
Hát hò, kể chuyện hoặc tham gia các hoạt động nghệ thuật, Bé thường phải sử dụng từ ngữ để tạo nên câu chuyện, lời bài hát hoặc diễn đạt ý tưởng. Bé sẽ học được những từ vựng mới, rèn luyện khả năng diễn đạt và phát triển ngôn ngữ một cách tốt hơn. Ba Mẹ có thể cho Bé nghe nhạc hoặc hát cùng Bé. m nhạc là một cách tuyệt vời để Bé làm quen với âm thanh và từ vựng. Ngoài ra, Ba Mẹ nên tập trung lắng nghe khi Bé khoe tác phẩm nghệ thuật của mình. Hỏi và trò chuyện với Bé về ý tưởng, câu chuyện trong những tác phẩm của Bé. Ví dụ như Ba Mẹ có thể hỏi Bé về những gì Bé đã vẽ và khuyến khích Bé kể chuyện về hình vẽ đó.

Phát triển khả năng vận động
Khi tham gia vào các hoạt động nghệ thuật, cơ thể Bé phải vận động linh hoạt để có thể học sử dụng bút, tẩy, cọ vẽ, đất nặn, giấy hoặc nhảy, múa… tạo cơ hội rèn luyện và phát triển nhiều kỹ năng vận động. Từ đó giúp Bé thực hiện tốt các hoạt động khác như mặc áo quần, tự ăn vì nó đòi hỏi những chuyển động rất cụ thể và cần phải có kiểm soát.

Mang lại cảm xúc tích cực cho Bé
Nghệ thuật là một hoạt động thú vị để Bé tận hưởng thời gian và khám phá thế giới xung quanh. Nó giúp Bé cảm thấy vui vẻ hơn, giảm căng thẳng và có hứng thú trong học tập, sáng tạo. Bên cạnh đó, nghệ thuật cũng là cách để Bé thể hiện cảm xúc một cách tự nhiên. Thông qua những bức vẽ, những bài hát, Ba Mẹ có thể phần nào hiểu được suy nghĩ và tâm trạng của Bé. Từ đó mở ra những cơ những cơ hội để xây dựng mối quan hệ mạnh mẽ và hỗ trợ Bé phát triển tốt về mặt tinh thần.

Có thể thấy, Bé càng sớm tiếp xúc với nghệ thuật mang lại nhiều lợi ích giúp Bé phát triển toàn diện. Mỗi Bé sẽ có sở thích riêng, Ba Mẹ hãy quan sát Bé con của mình để định hướng cho Bé học các bộ môn nghệ thuật phù hợp dựa theo đam mê, sở thích của Bé.

Ngoài ra, sự góp mặt và đồng hành của Ba Mẹ chính là nguồn động lực to lớn để Bé học các bộ môn nghệ thuật. Bé sẽ rất vui khi có Ba Mẹ cạnh bên, ngắm con vẽ, chơi nặn đất cùng con hay nghe con hát, xem con múa và lắng nghe những câu chuyện của Bé. Ba Mẹ có thể sử dụng nghệ thuật như một cầu nối để thấu hiểu Bé con hơn và xây dựng sự gắn kết với Bé. Đồng thời tạo cơ hội cho Bé học nghệ thuật và khích lệ sự toàn diện của Bé.

Daisy Home Preschool

Đối với nhiều Ba Mẹ, khen gần như là một phản xạ, xảy ra bất cứ khi nào Bé làm được điều gì đó. Khen thưởng Bé là một việc nên làm. Tuy nhiên, liệu Ba Mẹ có đang khen thưởng một cách hiệu quả?

Việc khen ngợi mang lại niềm vui, sự tự tin cho Bé. Nhưng điều đó có thể không kéo dài lâu nếu lời khen quá chung chung hoặc không đúng thời điểm. Nếu chú tâm hơn đến cách khen ngợi, Ba Mẹ còn có thể nuôi dưỡng động lực nội tại của Bé – nỗ lực thể hiện, học hỏi và phát triển xuất phát từ chính bản thân. Daisy Home nghĩ điều đó thật tuyệt, bởi Ba Mẹ sẽ không muốn Bé phụ thuộc vào đánh giá, yêu cầu của người khác đúng không nào?
Vậy, Ba Mẹ nên khen thế nào?

Dùng từ ngữ mô tả
Khi khen, Ba Mẹ hãy nói với Bé cụ thể những gì mình hài lòng. Ví dụ: “Con dọn ngăn nắp đồ chơi là ngoan lắm”. Điều này giúp Bé hiểu chính xác điều chúng đã làm tốt. Nó cũng chân thật hơn những lời khen ngợi như “Con ngoan lắm”.

Khen nỗ lực thay vì thành tựu
Ba Mẹ hãy khen ngợi cho nỗ lực của Bé dù nhỏ hay lớn. Ví dụ: “Con đã làm bài tập toán rất chăm chỉ, giỏi lắm”. Khen ngợi nỗ lực sẽ tạo động lực cho Bé cố gắng. Khi Bé hiểu những hành động đó là tốt, Bé sẽ có thể duy trì trong tươi lai. Ba Mẹ cũng có thể dùng cách này để khuyến khích Bé làm điều mới.

Không khen thường xuyên
Khen ngợi sẽ phản tác dụng nếu Ba Mẹ dùng quá thường xuyên. Nó hạ thấp tiêu chuẩn cho hành vi của Bé, khiến Bé thấy làm tốt hay không cũng được khen, từ đó không cố gắng. Ngoài ra, Bé có thể vì sợ không được khen nữa mà ngại những thử thách mới, chỉ làm những điều an toàn và quen thuộc. Thay vào đó, Ba Mẹ hãy sử dụng nhiều ngôn ngữ không lời nhằm gửi gắm những thông điệp tích cực như ôm, xoa đầu, nựng nịu gương mặt, đôi má của con,…

Đưa ra phản hồi chân thành, tích cực
Thay vì dùng lời khen như một “phần thưởng”, Ba Mẹ hãy biến nó thành sự cổ vũ. Ba Mẹ có thể đưa ra những phản hồi, thông tin về năng lực của Bé, ví dụ như “Con đạt được 90% rồi” hoặc “Con đạt điểm cao nhất trong lớp đấy”. Nghiên cứu cho thấy cách phản hồi này có thể nâng cao động lực và sự thích thú, đồng thời khiến các Bé sẵn sàng dành nhiều thời gian hơn cho một nhiệm vụ.

Một số lưu ý thêm cho Ba Mẹ:

  • Hạn chế so sánh Bé với người khác.
  • Có thể thưởng Bé đồ chơi, thức ăn,… miễn không quá thường xuyên.
  • Xen kẽ cách khen khác thay cho lời nói, ví dụ: gật đầu, cười, giơ tay dấu like.
  • Đưa ra những kỳ vọng hợp lý cho Bé.

Lời khen ngợi hiệu quả, được đưa ra đúng lúc có thể nuôi dưỡng động lực nội tại của Bé. Nó giúp Bé trở nên tự tin, kiên cường và tự lập. Chúc Ba Mẹ sẽ khen hiệu quả để nuôi nấng những em bé ngoan, giỏi nhé!

Daisy Home Preschool

Pippi Tất dài của nữ nhà văn Thụy Điển Astrid Lindgren là cuốn sách được hàng triệu trẻ em trên thế giới yêu mến. Câu chuyện được lấy ý tưởng từ một cái tên mà chính cô con gái của bà nghĩ ra. Mỗi tối, Astrid Lindgren đều kể chuyện cho con gái mình nghe, một hôm cô bé nói, mẹ hãy kể về “Pippi Tất dài”. Bà không hề hỏi Pippi là ai mà thực sự đã tạo ra cô bé và câu chuyện theo trí tưởng tượng của mình.

Pippi là một cô bé tóc đỏ, mặt đầy tàn nhang và tinh quái. Dù chỉ mới chín tuổi, Pippi đã phải sống một mình vì mẹ mất sớm và cha là thủy thủ, suốt năm suốt tháng lênh đênh trên biển. Có người nói rằng, bố của cô bé đã bị bão cuốn đi mất nhưng Pippi cứ đinh ninh ông chỉ bị dạt vào một hòn đảo. Trong lúc chờ bố đóng được thuyền và quay trở về, Pippi cùng với một chú ngựa và “ông” khỉ dọn đến ở tại một biệt thự tên Bát Nháo – nơi cô gặp và kết bạn với hai anh em Thomas, Annika.

Qua lăng kính trẻ thơ, tất cả những mất mát, thiệt thòi đã được thi vị hoá bởi hai tiếng tự do “không còn ai có thể nhắc nhở cô bé đã đến giờ đi ngủ giữa lúc nó đang chơi mê mải nhất, cũng chẳng ai có thể bắt nó ăn viên dầu cá trong khi nó khoái chén kẹo hơn”. Điều đặc biệt hơn nữa ở Pippi là cô bé có một sức khỏe phi thường, xách con ngựa hay một người lớn bằng một tay, đánh thắng võ sĩ số một thế giới và cả bò rừng, cá mập… Sức mạnh này đã giúp Pippi làm nên những chiến tích đáng kinh ngạc, đem lại tiếng cười sảng khoái cho độc giả.

Những câu chuyện người lớn thường kể hay viết cho trẻ em đều là về các đứa trẻ ngoan ngoãn và xinh đẹp. Thế nhưng, trong toàn bộ cuốn sách, Pippi luôn là “đầu têu” trong các cuộc dã ngoại, bắt ma, giả làm quái vật, trò đắm tàu và dạt vào hoang đảo… Sự nghịch ngợm đó hoàn toàn không theo bất kỳ chuẩn mực nào. Pippi có thể không phải là đứa trẻ ngoan trong mắt của người lớn, nhưng hãy nhìn các cách lũ trẻ thích mê trước những trò chơi của cô bé mà xem. Thế giới trẻ thơ cần những hoạt động vui chơi, giải trí, ý tưởng ngộ nghĩnh, hồn nhiên để mở rộng tối đa khả năng sáng tạo cũng như học được cách quan tâm đến người khác. Đó phải chăng là bài học đầu tiên về sự yêu thương dành cho trẻ?

Ba mẹ ơi, đây là một câu chuyện rất xứng đáng dành tặng cho con, mỗi ngày một chút một, để con tăng thêm phần kích thích, tò mò và chờ mong giây phút được ngồi cạnh hay nằm cạnh ba mẹ, lắng nghe những chuyến phiêu lưu của Pippi. Chắc chắn Pippi còn mang đến cho bé nhiều tình huống bất ngờ “hết hồn” nữa, ba mẹ và các bé hãy đón chờ tiết lộ tiếp theo từ Góc đọc sách của Daisy Home nha.

Daisy Home Preschool

Mỗi Bé sinh ra đều có những năng khiếu, sở trường riêng chờ được khám phá và nuôi dưỡng. Ba Mẹ có thể nhận thấy những năng khiếu bẩm sinh trong cách Bé vui chơi, học hỏi ngay từ “giai đoạn vàng”. Sự tò mò vô hạn, khả năng đọc viết sớm, sở thích kể chuyện, hay niềm đam mê đặc biệt nào đó chính là dấu hiệu. Bé có thể có năng khiếu ở bất kỳ lĩnh vực nào, thậm chí nhiều lĩnh vực cùng lúc.

Học những điều mới rất quan trọng với tinh thần của Bé. Vì vậy, ngay khi nhận diện được năng khiếu của Bé, Ba Mẹ có thể tìm kiếm cơ hội, môi trường cho Bé rèn luyện. Không chỉ giúp Bé giỏi hơn, điều đó cũng hỗ trợ sức khỏe và sự phát triển toàn diện của Bé. Dưới đây là một số cách giúp Ba Mẹ xác định năng khiếu của Bé:

  • Quan sát: Ba Mẹ có thể quan sát Bé trong các hoạt động khác nhau và ghi nhận những khuynh hướng, sở thích và điểm mạnh tự nhiên của Bé. Bé thường mê làm gì đến… quên ăn quên ngủ? Bé có thể học và hiểu lĩnh vực gì nhanh chóng? Bé có thường hỏi những câu hỏi sắc bén?
  • Trò chuyện: Ba Mẹ quan tâm, trò chuyện với Bé để tìm hiểu những mong muốn, sở thích của Bé. Bé có thể thay đổi sở thích nhanh chóng: lúc thích vẽ, khi lại thích học toán, hay ca hát. Điều này là hoàn toàn bình thường. Ba Mẹ hãy cứ tự do cho Bé trải nghiệm trước khi tìm ra thứ để chuyên tâm theo đuổi.
  • Tham khảo ý kiến: Tìm kiếm, ghi nhận phản hồi từ giáo viên, huấn luyện viên hay những người thường xuyên tiếp xúc với Bé có thể giúp Ba Mẹ có cái nhìn đa chiều trong việc xác định những sở trường của Bé.
  • Đánh giá từ chuyên gia: Tham vấn ý kiến của các chuyên gia tâm lý hoặc chuyên gia giáo dục cũng là một phương pháp hiệu quả. Với chuyên môn sâu, họ có thể tiến hành đánh giá toàn diện để xác định những tài năng và điểm mạnh đặc biệt của Bé.

Để chuyển hóa thành tài năng, năng khiếu cần được nhận diện và nuôi dưỡng đúng cách. Ba Mẹ cần tạo điều kiện cho Bé trải nghiệm thật nhiều thứ khác nhau dựa trên quan sát của mình và mong muốn của Bé. Trong suốt hành trình học tập, rèn luyện, Ba Mẹ cũng cần bày tỏ sự yêu thương, động viên và hỗ trợ định hướng khi Bé gặp khó khăn.

Ngoài ra, Ba Mẹ có thể cho Bé tham gia các cuộc thi hoặc chương trình tài năng. Nếu Bé giỏi về âm nhạc, Ba Mẹ có thể cho Bé thi hát – múa, hay theo học tại các trung tâm, trường lớp uy tín. Nếu Bé mạnh thể chất, Ba Mẹ có thể cho Bé tham gia các câu lạc bộ thể thao. Nếu Bé có tài năng học thuật, Ba Mẹ cần lựa chọn môi trường đào tạo nâng cao, hoặc có thể cá nhân hóa lộ trình học.

Khám phá và đón nhận năng khiếu của Bé là một hành trình đặc biệt. Bằng cách trân trọng năng khiếu của Bé, Ba Mẹ sẽ góp phần tôn vinh sự độc đáo của Bé, thúc đẩy sự phát triển và giúp Bé đạt đến những tầm cao phi thường, mở đường cho một tương lai trọn vẹn và thành công.

Daisy Home Preschool

Cầm muỗng tưởng chừng như một hoạt động đơn giản, nhưng với Bé trong giai đoạn từ 0-3 tuổi thì không đơn giản tí nào. Đây là một trong những kỹ năng phức tạp, bởi nó đòi hỏi sự phối hợp nhịp nhàng và chính xác giữa não bộ, mắt, tay và miệng. Não bộ sẽ nhận tín hiệu từ mắt để xác định vị trí của thức ăn, sau đó điều khiển tay cầm muỗng để múc thức ăn và đưa chính xác vào miệng. Vậy nên, để bắt đầu hành trình tự lập cho Bé, Ba Mẹ hãy có lộ trình cùng cách hướng dẫn phù hợp và sự kiên nhẫn để Bé có cơ hội được luyện tập nhé!

Khi nào Ba Mẹ có thể bắt đầu giới thiệu muỗng cho Bé?

  • Đó là lúc Bé đã bốc nhón thành thạo, nhai nuốt tốt, có thể xử lý được các loại thức ăn nhỏ như hạt đậu Hà Lan mà không gặp khó khăn. Điều này cho thấy Bé đã có khả năng điều khiển tay linh hoạt, lúc này Ba Mẹ có thể bắt đầu giới thiệu muỗng cho Bé.

Các bước để Ba Mẹ tập cho Bé dùng muỗng tự xúc ăn:

  • Bước đầu tiên, Ba Mẹ hãy cho Bé làm quen với muỗng, đưa cho Bé cầm chơi. Sau đó, Ba Mẹ làm động tác đưa muỗng lên miệng ăn để cho Bé hiểu được muỗng dùng để làm gì.
  • Tiếp theo, Ba Mẹ có thể bắt đầu tập cho Bé tự xúc ăn vào bữa xế với những thức ăn mềm, sệt. Trước khi Bé xúc ăn, Ba Mẹ cũng dùng một cái muỗng tự xúc thức ăn của mình để làm mẫu cho Bé quan sát, bắt chước và tập xúc theo. Ban đầu, Bé sẽ loay hoay và khó khăn để có thể xúc được và đưa lên miệng, thậm chí Bé có thể khóc lóc và cáu gắt đòi ra khỏi ghế. Điều này hoàn toàn bình thường, Ba Mẹ không nên sốt ruột, cáu gắt hay thúc giục, làm giúp Bé.
  • Lưu ý, trong quá trình tập xúc ăn có 2 kỹ năng chính cơ bản: kỹ năng múc (Bé có thể múc được thức ăn dễ dàng và khéo léo đưa lên nhưng gặp khó khăn để đưa chính xác vào miệng) và kỹ năng gập cổ tay (Bé chưa thể múc được thức ăn nhưng có thể đưa được muỗng vào miệng chính xác). Việc biết được Bé thiên về kỹ năng nào trước sẽ giúp Ba Mẹ có thể hỗ trợ Bé dễ dàng hơn.

Nếu Bé nhà mình thiên về kỹ năng gập cổ tay trước, Ba Mẹ hỗ trợ Bé bằng cách cầm tay Bé và xúc thức ăn rồi để cho Bé tự đưa thức ăn vào miệng.

Đối với những Bé thiên về kỹ năng múc trước, Ba Mẹ cho Bé tự múc thức ăn, sau đó Ba Mẹ nâng tay Bé đưa lên miệng và để Bé tự ăn.

Thời gian luyện tập cho Bé dùng muỗng tự xúc ăn thường mất từ 5 – 6 tháng hoặc có thể lâu hơn tùy vào khả năng của từng Bé. Trong suốt quá trình luyện, Bé có thể gặp nhiều khó khăn, tuy nhiên, Ba Mẹ hãy kiên nhẫn, không nên nóng vội hay hối thúc Bé. Ngoài ra, Ba Mẹ đừng quên khen ngợi, khích lệ để làm cho Bé cảm thấy vui vẻ và hứng thú với việc tập luyện Ba Mẹ nhé!

Daisy Home Preschool