Có những cuốn sách mở ra một thế giới khác, nơi trí tưởng tượng được chắp cánh và điều bình dị trở nên nhiệm màu. Xứ Sở Miên Man của Jun Phạm là một tác phẩm như thế, mang đến cho cả trẻ em lẫn người lớn cơ hội bước vào vùng đất của những giấc mơ. Ở đó, ta đồng hành cùng bé Mì Gói, bố Thảo và chú Tò He trong chuyến phiêu lưu đến Minamun, chạm vào những xúc cảm dịu dàng và những bài học sâu lắng về yêu thương.

Một ngày, Mì Gói biến mất, kéo theo những điều kỳ diệu của tuổi thơ.

Hành trình tìm lại Mì Gói cũng là hành trình ông Thảo – bố của Mì Gói học cách mơ mộng trở lại. Cùng với Tò He – người bạn đồng hành bất ngờ – ông dấn bước vào Minamun, nơi đàn cá đầu mèo, tộc Huỳnh Điệp, phú bà rau củ và chú Cuội tồn tại. Ở đó, người ta không sống bằng những quy tắc cứng nhắc mà bằng cảm xúc và sự kết nối giữa trái tim. Càng đi sâu vào Minamun, ông Thảo càng buông bỏ lớp vỏ lý trí, dần tìm thấy phần trẻ thơ đã lãng quên. Khi tìm được Mì Gói, ông không chỉ cứu cô bé, mà còn kéo mình ra khỏi những tháng ngày đơn điệu, hiểu được ý nghĩa thực sự của việc làm cha.

Cuốn sách khiến ta suy ngẫm về cách người lớn đối diện với tuổi thơ của con trẻ. Chúng ta quá bận rộn mà quên rằng trẻ không chỉ cần sự chăm sóc vật chất mà còn cần sự lắng nghe và thấu hiểu. Những câu chuyện tưởng tượng của chúng có thể không thực tế, nhưng lại chứa đựng cả một thế giới cảm xúc. Một đứa trẻ lớn lên không chỉ nhờ cơm áo, mà còn nhờ những giấc mơ được nuôi dưỡng, những khoảnh khắc bên cạnh người thân.

Xứ Sở Miên Man không chỉ là câu chuyện phiêu lưu cho trẻ nhỏ, mà còn là lời nhắc nhở cho người lớn. Ta đã từng tin vào phép màu, từng để trí tưởng tượng bay xa, nhưng rồi lớn lên, bận rộn, ta dần quên mất điều đó. Cuốn sách như một chiếc gương, để ta thấy lại phần trẻ thơ trong mình, để hiểu rằng dù cuộc sống có xô đẩy bao xa, ta vẫn có thể tìm về những giấc mơ và những giá trị yêu thương.

Mỗi người cầm trên tay Xứ Sở Miên Man đều tìm thấy cho riêng mình một điều gì đó – có thể là chút bồi hồi về tuổi thơ, một tia sáng khi nhận ra mình cần dành nhiều thời gian hơn cho con, hay đơn giản là một nụ cười vì những điều ngọt ngào mà Jun Phạm khéo léo gửi gắm. Đây không chỉ là một câu chuyện, mà là cánh cửa mở ra một thế giới nơi yêu thương là phép màu mạnh mẽ nhất, nơi những điều giản dị có thể hóa nhiệm màu nếu ta biết trân trọng.

Và có lẽ, khi gấp lại cuốn sách này, mỗi bậc phụ huynh sẽ tự hỏi: Lần cuối cùng ta cùng con kể chuyện, cùng con mơ mộng là khi nào? Liệu ta còn đủ kiên nhẫn lắng nghe những câu chuyện ngây ngô của con mà không vội bác bỏ hay chỉnh sửa theo lối suy nghĩ của người lớn?

Daisy Home Preschool

Làm Ba Mẹ, ai cũng mong Bé nhà mình phát triển tốt nhất. Nhưng đôi lúc, việc nhìn thấy một đứa trẻ khác giỏi giang, nhanh nhẹn hơn có thể khiến Ba Mẹ vô tình so sánh với Bé. Điều này có vẻ là động lực, nhưng thực ra lại gây ra nhiều ảnh hưởng tiêu cực đến tâm lý và sự phát triển của Bé. Hãy cùng Daisy Home tìm hiểu tại sao việc so sánh không phải là cách tốt để giúp Bé tiến bộ, và Ba Mẹ có thể làm gì thay thế.

1️⃣ Tự tin và lòng tự trọng của Bé bị ảnh hưởng tiêu cực

Trẻ con, dù nhỏ bé, vẫn luôn có những cảm nhận rất sâu sắc về bản thân. Khi Ba Mẹ so sánh Bé với người khác, dù đó là bạn bè, anh chị em hay ai đó, điều này có thể làm tổn thương lòng tự trọng của Bé. Bé có thể bắt đầu cảm thấy rằng mình không đủ tốt, không đủ giỏi, và điều đó khiến Bé mất tự tin vào bản thân.

2️⃣ Mỗi Bé là một cá thể riêng biệt, không thể áp dụng cùng một thang đánh giá cho tất cả

Mỗi Bé có một tốc độ phát triển riêng, với những ưu điểm và nhược điểm khác nhau. So sánh Bé với người khác đồng nghĩa với việc Ba Mẹ đang bỏ qua điều đặc biệt của con mình. Bé cần được nhận thức theo hướng bản thân có thể vượt trội ở một vài lĩnh vực nhưng gặp khó khăn hơn ở một lĩnh vực khác. Thay vì tập trung vào những gì Bé chưa làm được, hãy nhìn vào những điểm mạnh để khuyến khích Bé phát triển. Điều này không chỉ giúp Bé tự tin hơn mà còn thúc đẩy khả năng của Bé một cách tự nhiên.

3️⃣ Tạo ra áp lực học tập và thành công không lành mạnh

Áp lực từ việc so sánh có thể làm Bé sợ hãi và chán nản khi không thể đạt được những kỳ vọng mà Ba Mẹ đặt ra. Điều này có thể dẫn đến việc Bé cảm thấy thất vọng và mất hứng thú với việc học tập. Thay vì so sánh, Ba Mẹ nên giúp Bé hiểu rằng thành công là một hành trình dài, và mỗi bước nhỏ đều đáng khen ngợi.

4️⃣ Động lực nội tại không đến từ việc so sánh

Động lực nội tại của Bé không đến từ việc so sánh hay ép buộc, mà từ cảm giác được yêu thương, công nhận và tự do khám phá bản thân. Khi cảm thấy mình có giá trị dù không cần phải giống ai, Bé sẽ tự tin thử sức và đặt mục tiêu cho chính mình. Ba Mẹ hãy trở thành người bạn đồng hành để Bé nhận ra những gì mình yêu thích, những gì mình giỏi. Động viên Bé khám phá bản thân, tìm kiếm niềm vui trong những điều mà Bé thấy thú vị. Ba Mẹ không nên so sánh hay đặt áp lực, mà hãy khích lệ sự tự nhận thức, giúp Bé hiểu rằng điểm mạnh của mỗi người là khác nhau. Đó là điều tuyệt vời mà không ai có thể sao chép.

Khi Bé được tự do phát triển trong sự yêu thương và tôn trọng, Bé sẽ tỏa sáng theo cách riêng của mình. Để làm được điều này, Ba Mẹ hãy là những người hiểu biết, tạo ra môi trường phát triển lành mạnh, nơi Bé được khuyến khích phát huy thế mạnh riêng và học hỏi từ những trải nghiệm của bản thân.

Daisy Home Preschool

Chờ đợi đối với Bé nhỏ giống như một “thử thách lớn,” bởi các Bé chưa quen với việc kiểm soát cảm xúc hay hiểu rõ khái niệm thời gian. Tuy nhiên, biết chờ đợi là một kỹ năng quan trọng trong cuộc sống, giúp Bé học được sự kiên nhẫn, tôn trọng người khác, và biết cách xử lý các tình huống khi mọi thứ không diễn ra ngay lập tức như mình mong muốn. 

💁‍♀️ Trong bài viết này, Daisy Home sẽ chia sẻ 4 cách đơn giản nhưng hiệu quả giúp Ba Mẹ hướng dẫn Bé biết chờ đợi, đồng thời tạo nền tảng vững chắc cho sự phát triển tâm lý và kỹ năng sống của Bé.

1️⃣ Tận dụng thời gian chờ đợi vào những điều Bé có thể kiểm soát.

Hầu hết các Bé đều cảm thấy mất kiên nhẫn khi phải đối diện với sự chờ đợi, nhưng thay vì tập trung vào điều mình chưa thể có, hãy hướng Bé đến những thứ mà Bé có thể kiểm soát.

Khi chờ món ăn trong nhà hàng, hãy thử chơi trò “Tìm màu sắc” với Bé: “Con thử tìm xem quanh đây có bao nhiêu đồ vật màu xanh nhé!” Hoặc đơn giản là trò chuyện cùng Bé những chủ đề khác. Các hoạt động này không chỉ khiến thời gian trôi qua nhanh hơn mà còn dạy Bé tập trung vào những thứ mình có thể quan sát, tương tác và kiểm soát, thay vì chỉ chú ý đến việc phải chờ đợi.

2️⃣ Đặt thời gian cụ thể

Khái niệm thời gian như “chờ một chút” hay “một lát thôi” rất mơ hồ. Thay vào đó, Ba Mẹ hãy cụ thể hóa bằng cách dùng đồng hồ, hẹn giờ hoặc bài hát như:

“Con chờ đến khi kim đồng hồ chỉ số 6, rồi mẹ sẽ chơi cùng con.”

“Mẹ sẽ quay lại khi bài hát này kết thúc nhé.”

Cách này không chỉ giúp Bé dễ dàng hình dung mà còn tập thói quen tôn trọng thời gian.

Bên cạnh đó, vì chờ đợi không có nghĩa là chờ đợi mãi mãi, Bé cần được dạy để hiểu rằng nên có giới hạn cho việc chờ đợi, và cách giải quyết khi cảm thấy chờ đợi quá lâu. Ví dụ khi chờ món quá lâu, Ba Mẹ có thể hướng dẫn Bé rằng: “Nếu đồ ăn chưa mang ra sau 15 phút, chúng ta sẽ nhắc nhẹ nhân viên.” Qua đó, Bé học được rằng chờ đợi cần có thời gian cụ thể và có cách giải quyết thay vì mất kiên nhẫn.

3️⃣ Ba Mẹ làm gương cho Bé

Bé thường nhìn vào hành động của Ba Mẹ để làm theo. Nếu Ba Mẹ kiên nhẫn, bình tĩnh khi chờ đợi, Bé cũng sẽ dần học được điều đó. 

Khi phải chờ đợi lâu, Ba Mẹ nên bình tĩnh, tìm cách làm điều gì đó thú vị hoặc chia sẻ với Bé lý do cần kiên nhẫn. Ví dụ, Ba Mẹ có thể nói: “Ba Mẹ biết chờ lâu hơi khó chịu, nhưng nếu mình kiên nhẫn, mình sẽ có một bữa ăn ngon.” Hay khi phải chờ quá lâu, không thể tiếp tục chờ, Ba Mẹ hãy mạnh dạn liên hệ đối tượng đang chờ để hỏi tình hình và điều chỉnh kế hoạch. Bé sẽ học được cách xử lý tình huống linh hoạt từ chính hành động của Ba Mẹ và hiểu rằng bày tỏ, giao tiếp là một cách để giải quyết vấn đề thay vì tức giận.

4️⃣Dạy Bé biết trân trọng thời gian

Chờ đợi không chỉ là bài học về kiên nhẫn mà còn là cách để Bé học được sự quý trọng thời gian của bản thân cũng như người khác.

Ba Mẹ hãy dạy Bé nói lời cảm ơn/ xin lỗi khi người khác chờ mình. Ví dụ, khi Bé đến lớp muộn và cô giáo đã chờ, Ba Mẹ có thể hướng dẫn Bé nói: “Con cảm ơn cô đã chờ con.”

Ba Mẹ cũng hãy làm gương mỗi khi để Bé đợi lâu bằng chính việc xin lỗi chân thành: “Ba Mẹ xin lỗi vì đến trễ. Lần sau Ba Mẹ sẽ cố gắng hơn.” Điều này giúp Bé hiểu rằng sự chờ đợi không phải là điều hiển nhiên, mà cần được tôn trọng.

Dạy Bé biết chờ đợi không phải là một việc khó, nhưng cần sự kiên nhẫn và khéo léo từ Ba Mẹ. Hãy thử áp dụng những cách trên, biến mỗi khoảnh khắc thành cơ hội để Bé học hỏi và trưởng thành.

Daisy Home Preschool

Như một khúc dạo đầu của mùa xuân, chạm khẽ vào lòng người và để lại những rung cảm dịu dàng, Organ Mùa Xuân chứa đựng bao nỗi niềm tinh tế về sự mất mát, tình yêu thương và hành trình trưởng thành của những tâm hồn bé nhỏ.

Tomomi – cô bé trầm lặng, luôn ám ảnh về sự ra đi của bà nội. Trái ngược với chị gái, Tetsu bộc trực và ngang ngạnh hơn. Sự hiện diện của ông nội và bác Sasaki Norie đã thay đổi tất cả. Khi Tomomi hỏi về cái chết, ông không đưa ra những câu trả lời khuôn mẫu mà để cô bé tự cảm nhận, tự đối diện với cảm xúc của chính mình. Khi Tetsu nghịch ngợm, ông không quát mắng mà chỉ quan sát, thấu hiểu. Một người lớn thực sự đồng hành cùng trẻ nhỏ không phải là người chỉ ra sai lầm, mà là người giúp chúng tự tìm ra câu trả lời bằng sự kiên nhẫn và yêu thương.
Bác Sasaki Norie là một hình mẫu khác của tình thương – một người phụ nữ giàu lòng trắc ẩn, dành cả cuộc đời để yêu thương những sinh vật nhỏ bé. Khi cùng bà chăm sóc những chú mèo hoang, Tomomi dần học được cách mở lòng. Những nỗi sợ trong cô bé dịu lại, như những cánh hoa mùa xuân khẽ khàng bung nở. Cô bé nhận ra rằng cái chết không đáng sợ, nếu ta biết trân quý sự sống.

Giữa ông nội, bác Sasaki và hai đứa trẻ có một sự trao đổi vô hình nhưng vô cùng đẹp đẽ. Nếu Tomomi và Tetsu học được cách yêu thương và thấu hiểu, thì ông nội và bác Sasaki cũng nhận lại được điều gì đó ấm áp từ sự hồn nhiên của trẻ thơ. Bác Sasaki, người từng lặng lẽ sống trong thế giới của những chú mèo và ký ức, nay tìm thấy niềm vui mới trong sự hiện diện của hai đứa trẻ. Ông nội cũng vậy, có lẽ lòng ông nhẹ nhõm hơn khi thấy cháu mình trưởng thành, khi nhận ra bản thân vẫn là một điểm tựa vững chãi cho những tâm hồn non nớt đang chập chững bước đi.

Hành trình của Tomomi và Tetsu khiến người đọc nhận ra rằng việc nuôi dạy một đứa trẻ chưa bao giờ là điều đơn giản. Tổn thương không thể chữa lành chỉ bằng những lời khuyên hay bài học lý thuyết. Một đứa trẻ cần thời gian, cần một không gian an toàn để tự mình khám phá, cần những người lớn kiên nhẫn và không vội vã phán xét. Chính sự có mặt của ông nội và bác Sasaki đã cho hai đứa trẻ khoảng trống cần thiết để đối diện với cảm xúc của mình, để rồi từ đó, chúng tự tìm ra con đường trưởng thành một cách tự nhiên nhất.

Organ Mùa Xuân không chỉ là câu chuyện dành cho trẻ nhỏ, mà còn là câu chuyện dành cho tất cả những ai đang trên hành trình làm cha mẹ, làm người đồng hành cùng trẻ thơ. Trong từng trang sách, người ta sẽ tìm thấy sự tinh tế, sự dịu dàng của Kazumi Yumoto trong cách bà miêu tả tâm lí nhân vật, trong những chi tiết rất nhỏ nhưng lại đầy sức nặng. Cũng như tiếng đàn organ trong những ngày xuân ấm áp, tình yêu thương luôn có cách lan tỏa, chạm đến những tâm hồn mong manh nhất, giúp con người tìm thấy ánh sáng dịu dàng ngay cả trong những ngày tháng tăm tối nhất.

Daisy Home Preschool

Ba nói một kiểu, Mẹ dạy một kiểu; lúc thì cứng nhắc, lúc lại dễ dãi. Các Ba Mẹ có từng rơi vào tình huống này? Đây không chỉ là câu chuyện thường gặp mà còn là nguyên nhân khiến Bé dễ bối rối, khó hình thành thói quen tốt, thậm chí mất niềm tin vào các quy tắc trong gia đình.


Vậy vì sao sự nhất quán trong cách dạy Bé lại quan trọng? Và làm thế nào để Ba Mẹ có thể phối hợp hiệu quả, dù tính cách hay quan điểm khác nhau?

✅ Nhất quán mang lại cảm giác an toàn cho Bé
Bé nhỏ cần một môi trường ổn định để phát triển. Khi Ba Mẹ đồng lòng về các quy tắc và cách xử lý, Bé sẽ cảm thấy yên tâm vì hiểu được điều gì sẽ xảy ra nếu chúng làm đúng hoặc sai.
Ngược lại, nếu hôm nay Mẹ cấm xem TV, nhưng Ba lại cho phép, Bé sẽ không biết nên nghe ai. Điều này dễ khiến Bé loay hoay và thử phá vỡ các giới hạn, dẫn đến những hành vi tiêu cực là có khả năng xảy ra.

✅ Tránh gây mâu thuẫn hoặc tranh cãi trước mặt Bé
Bé nhỏ rất nhạy cảm và dễ bị ảnh hưởng bởi bầu không khí trong gia đình. Khi Ba Mẹ không thống nhất trong cách dạy con, Bé có thể cảm nhận được sự căng thẳng và dễ bị lo lắng. Ba Mẹ hãy thảo luận riêng về các phương pháp dạy Bé trước khi áp dụng, tránh tranh cãi hoặc mâu thuẫn ngay trước mặt Bé.

✅ Giúp Bé hình thành thói quen và tính kỷ luật
Khi các quy tắc được áp dụng đồng nhất, Bé sẽ dễ dàng nhận thức được giới hạn và biết cách tuân thủ. Ngược lại, nếu quy tắc liên tục thay đổi tùy theo tâm trạng hoặc cách ứng xử của từng người, Bé sẽ cảm thấy rối và khó duy trì thói quen tích cực. Ví dụ như khi cả Ba và Mẹ cùng nhắc và cổ vũ Bé đánh răng trước khi ngủ mỗi ngày, Bé sẽ nhanh chóng biến việc này thành thói quen.

✅ Xây dựng lòng tin giữa Ba Mẹ và Bé
Sự nhất quán giúp Bé tin tưởng rằng Ba Mẹ luôn đồng lòng vì lợi ích của chúng. Điều này giúp Bé cảm thấy được yêu thương và tôn trọng. Nếu Ba Mẹ có quan điểm khác nhau, hãy cùng nhau tìm giải pháp chung trước khi nói chuyện với Bé.

👉 Một số tips để Ba Mẹ duy trì sự nhất quán:

  • Thống nhất các quy tắc cơ bản: Ba Mẹ nên ngồi lại cùng nhau để xác định các nguyên tắc quan trọng trong gia đình, như giờ ăn, giờ chơi, cách xử lý hành vi không đúng.
  • Giao tiếp thường xuyên: Khi có tình huống mới phát sinh, hãy trao đổi trước để tránh những quyết định mâu thuẫn.
  • Hỗ trợ lẫn nhau: Nếu một người vô tình làm không đúng quy tắc, hãy nhẹ nhàng nhắc nhở thay vì phê bình.
  • Đánh giá và điều chỉnh: Quy tắc không phải lúc nào cũng đúng mãi mãi. Ba Mẹ nên cùng nhau theo dõi và thay đổi nếu cần thiết để phù hợp hơn với sự phát triển của Bé.

Ba Mẹ không phải lúc nào cũng có thể hoàn hảo, nhưng việc nỗ lực thống nhất trong cách dạy con chính là món quà vô giá mà Ba Mẹ có thể dành cho Bé. Đó không chỉ là cách dạy Bé phân biệt đúng sai, mà còn là cách xây dựng cho Bé một gia đình yêu thương, an toàn và đầy cảm hứng.


Hãy bắt đầu từ những điều nhỏ nhất, như cùng thống nhất giờ ngủ, cách khen thưởng hay xử lý khi Bé phạm lỗi. Mỗi bước đi vững chắc hôm nay sẽ giúp Bé con tự tin hơn trên hành trình trưởng thành.

Daisy Home Preschool

Công nghệ ngày nay đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống, từ học tập, làm việc đến giải trí. Đối với Bé nhỏ, việc tiếp xúc với điện thoại, máy tính bảng hay máy tính là điều gần như không thể tránh khỏi. Tuy nhiên, không ít Ba Mẹ lo lắng rằng nếu để Bé tiếp cận sớm mà không có sự kiểm soát, Bé sẽ dễ rơi vào tình trạng n.g.h.i.ệ.n thiết bị điện tử, ảnh hưởng tiêu cực đến sức khỏe và sự phát triển toàn diện.

Vậy làm sao để giúp Bé tiếp cận công nghệ an toàn, tránh lệ thuộc mà vẫn tận dụng được tối đa lợi ích? Hãy cùng Daisy Home khám phá những cách hiệu quả dưới đây.

1️⃣ Xây dựng thói quen sử dụng hợp lý từ sớm
Ba Mẹ cần giúp Bé thiết lập thói quen sử dụng công nghệ ngay từ sớm. Thời điểm thích hợp để tiếp xúc với thiết bị điện tử là sau 18 tháng tuổi, khi Bé đã phát triển một số kỹ năng như nhận diện hình ảnh, âm thanh và khả năng tập trung ngắn. Đối với Bé dưới 2 tuổi, Ba Mẹ nên hạn chế tiếp xúc hoàn toàn hoặc giới hạn ở mức tối thiểu, chủ yếu với những ứng dụng mang tính giáo dục.

Từ 2-5 tuổi, Ba Mẹ có thể cho Bé sử dụng thiết bị công nghệ, nhưng cần giới hạn thời gian hợp lý, chẳng hạn như dưới 1 giờ mỗi ngày. Thời gian này nên chia nhỏ thành 2-3 lần mỗi ngày, không nên để Bé sử dụng liên tục.
Khi cho Bé sử dụng, hãy chọn thời điểm phù hợp, chẳng hạn sau khi Bé hoàn thành bữa ăn, giờ chơi ngoài trời, hoặc trước khi đi ngủ một khoảng thời gian đủ xa để tránh ảnh hưởng giấc ngủ.

2️⃣ Chọn nội dung chất lượng và phù hợp với độ tuổi
Không phải tất cả nội dung trên thiết bị đều an toàn hoặc hữu ích. Ba mẹ cần lựa chọn kỹ những ứng dụng, video hoặc trò chơi phù hợp với độ tuổi và mục đích giáo dục. Ví dụ: Ứng dụng học màu sắc, chữ cái, số đếm,… hay video kể chuyện nhẹ nhàng, giúp Bé rèn tư duy và sự tập trung.
Việc định hướng này không chỉ giúp Bé học hỏi mà còn hạn chế việc tiếp xúc với nội dung không phù hợp.

3️⃣ Đồng hành cùng Bé trong quá trình sử dụng
Bé con rất thích cảm giác được Ba Mẹ tham gia vào các hoạt động của mình. Khi Bé sử dụng công nghệ, hãy ngồi cạnh, cùng Bé khám phá và giải thích những điều thú vị.
Chẳng hạn, khi xem một video về động vật, Ba Mẹ có thể hỏi: “Con có thấy con cá màu gì không?” hoặc “Con nghĩ con thỏ này ăn gì nhỉ?”. Những câu hỏi này không chỉ tăng sự tương tác mà còn giúp Bé phát triển ngôn ngữ và tư duy.

4️⃣ Tạo sự cân bằng giữa công nghệ và hoạt động thực tế
Dù công nghệ mang lại nhiều sự thú vị, Bé vẫn cần thời gian để khám phá thế giới thực. Hãy khuyến khích Bé tham gia các hoạt động như vẽ tranh, chơi xếp hình, đọc sách cùng Ba Mẹ, hoặc chơi ngoài trời.
Những trải nghiệm này giúp Bé phát triển thể chất, kỹ năng xã hội và giảm sự phụ thuộc vào thiết bị điện tử. Ba Mẹ có thể đặt nguyên tắc đơn giản: Sau mỗi giờ chơi ngoài trời, Bé sẽ được thưởng 10 phút dùng thiết bị, tạo động lực để Bé yêu thích cả hai loại hoạt động.

5️⃣ Làm gương trong cách sử dụng công nghệ
Bé học hỏi chủ yếu qua quan sát, nếu ba mẹ thường xuyên sử dụng điện thoại hoặc máy tính trong thời gian ở cạnh, Bé sẽ dễ bắt chước. Thay vào đó, hãy cố gắng dành thời gian chất lượng với Bé, tránh sử dụng thiết bị khi ăn cơm, chơi cùng Bé hoặc trước giờ đi ngủ.
Khi Ba Mẹ thể hiện rằng công nghệ là công cụ hữu ích và được sử dụng có kiểm soát, Bé sẽ dần hình thành thói quen tốt từ sớm.

Khi được hướng dẫn đúng cách, công nghệ sẽ trở thành một công cụ hỗ trợ tuyệt vời, giúp Bé học hỏi và phát triển tư duy. Và điều quan trọng nhất, Ba Mẹ chính là “người bạn lớn” giúp Bé cân bằng giữa thế giới số và những trải nghiệm quý giá trong cuộc sống hàng ngày.

Daisy Home Preschool

Chú Rối Nhỏ của David Almond là một câu chuyện mà từ trang đầu tiên đến trang cuối cùng đều làm rung rinh trái tim người đọc. Cuốn sách mở ra bằng hình ảnh ông Silvester – một nghệ nhân múa rối đã nghỉ hưu, sống cô độc trong căn gác phủ đầy bụi, nơi mọi thứ dường như chìm trong lớp bụi của thời gian và ký ức. Một đêm trăng sáng, ông tìm thấy cảm hứng để làm chú rối mới từ những mảnh gỗ vụn còn sót lại. Đó là lúc Rối Nhỏ bắt đầu hành trình khám phá những điều kỳ diệu, kết nối với con người và thắp sáng những tia hy vọng mới.

Rối Nhỏ chỉ là một tập hợp của những mảnh vụn và mảnh ghép không đồng đều, bằng gỗ – dây – sơn và không gì hơn. Dường như, cậu sẽ bung rã thành từng mảnh nhỏ bất cứ lúc nào, giống như số phận của nhiều con rối khác. Nhưng kỳ diệu là Rối Nhỏ học được cả cách bước đi và cất lên những tiếng nói ngô nghê, cậu bé bằng gỗ ấy cuối cùng cũng trở thành một thực thể sống động. Hành trình từ những mảnh gỗ đến một sinh vật sống biết cảm nhận cũng giống như quá trình nuôi dưỡng trẻ. David Almond không chỉ kể một câu chuyện về sự sống mà còn mở ra một lớp nghĩa sâu xa về tình yêu thương và sự kiên nhẫn trong giáo dục.

Sự ân cần của ông Silvester khi giúp Rối Nhỏ tập đi, học nói, đến việc dẫn dắt cậu khám phá thế giới bên ngoài sẽ khiến mỗi người cảm nhận rõ ràng nhất tinh thần trách nhiệm và sự tận tâm mà mỗi phụ huynh cần có khi chăm sóc con cái. Một đứa trẻ giống như một chú rối nhỏ, cần được uốn nắn, cần những bàn tay dịu dàng nâng đỡ khi chúng vấp ngã, và trên hết, cần tình yêu thương vô bờ để trưởng thành.

Bên cạnh ông Silvester là Fleur, cô bé học trò đam mê làm rối, đến xin học việc từ ông với mong muốn theo đuổi nghệ thuật mà cô yêu thích. Fleur, qua sự hướng dẫn của ông Silvester, đã học cách làm rối, viết kịch bản và sáng tạo không ngừng. Cô bé không chỉ tạo ra Rosa, con rối đặc biệt của mình, mà còn cùng ông Silvester xây dựng Nhà hát Múa Rối Ma thuật, nơi cả hai cùng biểu diễn và truyền tải những câu chuyện đầy cảm hứng. Fleur mơ ước mang nhà hát đi khắp nơi, chia sẻ tình yêu với nghệ thuật múa rối và truyền cảm hứng cho thế hệ trẻ, thể hiện sự tiếp nối mạnh mẽ mà cô bé được thừa hưởng từ người đi trước.

Mẹ của Fleur – Antonia, luôn sát cánh bên con gái, động viên và hỗ trợ cô bé trong những hoạt động sáng tạo. Bà khuyến khích Fleur tham gia vào việc làm rối cùng ông Silvester, thậm chí còn giúp Fleur tìm kiếm và chuẩn bị các vật liệu tự nhiên như cành cây, quả thông, và dây để cô bé tạo ra những con rối độc đáo của riêng mình. Sự ủng hộ nhiệt tình của Antonia giúp Fleur tự tin hơn trong hành trình khám phá nghệ thuật múa rối.

Chú Rối Nhỏ không chỉ là câu chuyện về sự kế thừa nghệ thuật, mà dường như còn đang nhắc ta rằng nuôi dưỡng một đứa trẻ không chỉ là chăm sóc vật chất mà còn là bồi đắp tâm hồn bằng tình yêu, sự kiên nhẫn và niềm tin vào khả năng của con. David Almond, với văn phong nhẹ nhàng, đã tạo nên một tác phẩm giàu tình cảm, khuyến khích các bậc phụ huynh trở thành người bạn đồng hành đáng tin cậy của con cái, luôn sẵn sàng lắng nghe và hướng dẫn.

Daisy Home Preschool

Lo lắng cho con cái là bản năng tự nhiên của Ba Mẹ, bởi ai cũng muốn Bé con mình lớn lên an toàn và hạnh phúc. Nhưng đôi khi chính sự lo xa lại dẫn đến việc phóng đại rủi ro, vô tình tạo nên những tác động tiêu cực đến tâm lý và sự phát triển của Bé.
Trong bài viết này, Daisy Home sẽ chia sẻ với Ba Mẹ những ảnh hưởng cần biết khi phỏng đại rủi ro và cách ứng xử hợp lý để giúp Bé con tự tin hơn.

1️⃣ Bé dễ lo âu và sợ hãi
Khi Ba Mẹ thường xuyên cảnh báo về những mối nguy hiểm một cách thái quá, Bé sẽ cảm thấy bất an và lo lắng, thậm chí trong những tình huống rất bình thường. Chẳng hạn, khi thấy con chạy nhảy, Ba Mẹ sẽ lo lắng và nhắc con: “Ngồi yên, coi chừng té đau lắm đó!”. Những lời cảnh báo liên tục như vậy có thể khiến trẻ cảm thấy mọi thứ xung quanh đều nguy hiểm, dẫn đến tâm lý lo sợ, không dám tự do khám phá.
Thay vì chỉ nhấn mạnh vào nỗi sợ, Ba Mẹ hãy dạy con cách nhận biết rủi ro và hướng dẫn Bé cách đối phó với những tình huống cụ thể như: “Con nhớ chạy nhảy chậm lại ở khu vực trơn này nhé.”

2️⃣ Bé thiếu tự tin vào bản thân
Nếu Bé thường xuyên được nghe rằng “việc này khó lắm, con không làm được đâu” hoặc “điều đó nguy hiểm, tốt nhất đừng thử”, Bé sẽ dễ hình thành tâm lý e dè, không dám đối mặt với thử thách. Điều này có thể khiến Bé bỏ lỡ cơ hội phát triển kỹ năng hoặc khám phá khả năng của mình. Vậy nên, Ba Mẹ hãy cứ khích lệ con thử sức trong giới hạn an toàn, cho nói để Bé hiểu rằng Ba Mẹ sẽ luôn ở bên và hỗ trợ Bé khi cần thiết. Điều này vừa giúp Bé tự tin, vừa tạo cảm giác được an tâm. Hãy thử “Con thử đi. Ba Mẹ sẽ ngồi cạnh con, có thể giúp con một chút”

3️⃣ Hạn chế trải nghiệm của Bé
Sự phóng đại rủi ro có thể khiến Bé e ngại tham gia các hoạt động như chơi thể thao, thử các môn học mới, hoặc thậm chí là kết bạn. Khi Bé thiếu trải nghiệm, sự phát triển toàn diện về cả thể chất lẫn tinh thần cũng bị ảnh hưởng. Ba Mẹ nên cân nhắc kỹ trước khi cấm con làm điều gì đó. Nếu thấy an toàn, hãy khuyến khích Bé trải nghiệm. Đừng quên giải thích lý do tại sao một số hành động cần cẩn thận thay vì đơn giản chỉ nói “Không được!”.

4️⃣ Mất niềm tin vào lời nói của Ba Mẹ
Nếu những lời cảnh báo của Ba Mẹ luôn đi kèm với sự phóng đại nhưng thực tế lại không nghiêm trọng như vậy, Bé có thể dần mất lòng tin. Bé có thể nghĩ rằng Ba Mẹ đang “làm quá,” từ đó không còn lắng nghe hoặc làm theo những lời khuyên quan trọng.
Khi muốn nhắc nhở con, hãy dựa trên những thông tin chính xác và phù hợp với thực tế. Nếu chưa chắc chắn, Ba Mẹ có thể nói: “Ba Mẹ nghĩ điều này hơi mạo hiểm, chúng ta cùng tìm hiểu thêm xem nhé và cả Ba Mẹ lẫn con đều phải rất chú ý”. Điều này giúp Bé cảm nhận được sự đồng hành thay vì áp đặt.

Ba Mẹ yêu thương và lo lắng cho Bé con là điều dễ hiểu, nhưng thay vì phóng đại nguy hiểm, hãy giúp Bé hiểu đúng về các rủi ro và cách đối mặt. Đây là cách tốt nhất để xây dựng một tâm lý khỏe mạnh, tự tin và bản lĩnh cho Bé – hành trang quan trọng giúp Bé vững bước trên hành trình trưởng thành!

Daisy Home Preschool

Bé dưới 5 tuổi là một nhà thám hiểm đầy tò mò, với hàng loạt câu hỏi về thế giới xung quanh. Trong số đó, câu hỏi “Con sinh ra như thế nào?” luôn khiến nhiều Ba Mẹ lúng túng. Thay vì coi đây là một thử thách, hãy xem đó là cơ hội để Ba Mẹ tạo dựng niềm tin và nuôi dưỡng tình yêu thông qua cách trả lời chân thành và nhẹ nhàng mà Daisy Home chia sẻ dưới đây nhé.

Khi đối diện với câu hỏi này, điều đầu tiên Ba Mẹ cần là giữ tâm lý thoải mái. Bé không tìm kiếm những câu trả lời phức tạp mà chỉ mong muốn hiểu một cách đơn giản nhất về hành trình mình đến với thế giới này. Một cách dễ dàng để giải thích là: “Con lớn lên trong bụng Mẹ, ở một nơi rất đặc biệt gọi là tử cung. Khi con đủ lớn và khỏe mạnh, bác sĩ đã giúp con ra ngoài để gặp Ba Mẹ.”

Câu trả lời này vừa gần gũi, vừa phù hợp với độ tuổi của Bé. Nếu Bé tỏ ra hứng thú, Ba Mẹ có thể dùng thêm hình ảnh hoặc câu chuyện minh họa để bé dễ hình dung hơn. Chẳng hạn, hãy so sánh hành trình lớn lên của Bé với một hạt giống: “Giống như cây lớn lên từ hạt, con cũng bắt đầu từ một hạt nhỏ trong bụng Mẹ và dần lớn lên thành một em Bé khỏe mạnh.” Hoặc có thể cho Bé xem ảnh siêu âm của Bé (nếu có) để Bé dễ cảm nhận hơn.

✨ Điều quan trọng nhất là Ba Mẹ không cần nói quá dài hay đi vào những khái niệm mà Bé chưa thể hiểu. Đôi khi, một cái ôm nhẹ và câu nói đầy yêu thương như “Con là món quà đặc biệt mà Ba Mẹ luôn yêu thương từ khi con còn trong bụng mẹ” sẽ làm Bé cảm thấy trọn vẹn hơn mọi lời giải thích phức tạp.

❌ Ba Mẹ cũng nên tránh những câu trả lời thiếu thực tế như “con được nhặt ngoài thùng rác” hay “con sinh ra ở nách”. Những câu chuyện này không chỉ khiến bé thêm bối rối khi lớn mà còn có thể ảnh hưởng đến sự tin tưởng của Bé dành cho Ba Mẹ. Nếu câu hỏi của Bé vượt ngoài khả năng giải thích tại thời điểm này, đừng ngại nói với Bé: “Ba Mẹ sẽ kể con nghe nhiều hơn khi con lớn nhé.”

Trả lời những câu hỏi “khó” của Bé không chỉ là một nhiệm vụ, mà còn là cách để Ba Mẹ gắn kết, giúp Bé cảm nhận được tình yêu và sự chân thành. Trong ánh mắt tò mò của Bé, Ba Mẹ chính là nguồn tri thức đầu tiên, là người dẫn đường để bé hiểu hơn về chính mình và thế giới xung quanh. Vì vậy, hãy tận dụng những câu hỏi này để xây dựng không chỉ niềm tin mà còn cả những kỷ niệm đẹp trong hành trình cùng Bé khôn lớn.

Daisy Home Preschool

Phù Thủy Xứ Oz được viết bởi L. Frank Baum là một tác phẩm kinh điển, không chỉ dành cho trẻ em mà còn cho mọi trái tim yêu thích sự kỳ diệu của cuộc sống. Xuất bản lần đầu vào năm 1900, cuốn sách mở ra một thế giới tưởng chừng chỉ có trong mơ, nhưng chứa đựng những bài học vô giá về cuộc sống, tình bạn và sự trưởng thành.

Câu chuyện bắt đầu với Dorothy, cô bé đến từ vùng đồng bằng Kansas. Một cơn lốc mạnh đã cuốn cô đến xứ Oz – vùng đất huyền bí đầy sắc màu. Tại đây, Dorothy gặp gỡ ba người bạn đặc biệt: Bù Nhìn, Thợ rừng Thiếc, Sư Tử Nhát, tất cả đồng lòng cùng cô dấn bước vào phiêu lưu. Chính từ những cuộc phiêu lưu đầy kịch tính mà họ trải qua, cả nhóm dần nhận ra những phẩm chất mà họ khao khát tìm kiếm thực chất đã tồn tại trong họ.

Dorothy là một cô bé nhỏ nhắn, ngây thơ nhưng cũng vô cùng mạnh mẽ và kiên cường. Suốt cuộc hành trình từ Kansas đến vùng đất Oz, Dorothy không tìm kiếm phép màu hay giải pháp thần kỳ, mà là một hành trình nhận ra rằng những phẩm chất cô cần để trở về nhà và hạnh phúc luôn nằm ngay trong trái tim mình.

Bù nhìn rơm, mặc dù không có trí tuệ, lại mang đến một bài học lớn về sự tự học và kiên trì. Cậu luôn khát khao có bộ não để suy nghĩ sáng suốt, nhưng thực tế, chính sự kiên trì trong mọi tình huống lại cho thấy Bù nhìn rơm đã có trí tuệ từ lâu.

Cũng giống như vậy, Thợ rừng Thiếc, mặc dù không có trái tim, lại là biểu tượng cho lòng trắc ẩn và sự đồng cảm mà con người luôn tìm kiếm. Câu chuyện của anh nhắc nhở chúng ta rằng đôi khi, trái tim không phải là thứ dễ dàng nhìn thấy, nhưng sự quan tâm và lòng nhân ái có thể xuất phát từ những hành động nhỏ bé.

Còn Sư tử, dù là một con vật mạnh mẽ, lại thiếu can đảm nhưng nhờ tình bạn và sự hỗ trợ của Dorothy mà anh tìm thấy sức mạnh tiềm ẩn của mình. Qua hành trình ấy, anh học được rằng lòng can đảm không phải là không sợ hãi, mà là dám đối diện và vượt qua chúng. Đây là một bài học quý giá cho mỗi đứa trẻ, rằng can đảm là điều mà mỗi người có thể học và thực hành mỗi ngày.

Điều nổi bật xuyên suốt mạch truyện có lẽ là tình bạn gắn bó của Dorothy, Bù Nhìn, Thợ rừng Thiếc và Sư Tử Nhát. Họ có thể không giống nhau nhưng họ đối xử với nhau bằng tình cảm chân thành nhất. Trong cuộc hành trình đi tìm Phù thủy vĩ đại xứ Oz, không dưới một lần các thành viên trong hội bạn này gặp bất trắc tưởng chừng như vĩnh viễn không thể hoàn thành cuộc hành trình, nhưng nhờ có sự giúp đỡ của những người bạn, họ lại tiếp tục chinh phục thứ mà họ ao ước.

Dù là thiếu nhi hay người lớn, chúng ta đều cần được xoa dịu và vỗ về “đứa trẻ tâm hồn” bằng nguồn năng lượng thuần khiết của trẻ thơ. Hãy thưởng thức câu chuyện Phù Thủy Xứ Oz bằng trái tim thuần túy và yêu thương nhất, để rồi thủ thỉ cho những đứa trẻ về cuộc hành trình của Dorothy và những người bạn, đây là lúc con được học những bài học vỡ lòng đầu tiên.

Daisy Home Preschool