Cô bé Matilda – Khi tâm hồn nhỏ bé tìm thấy nhau giữa bóng tối
Có những đứa trẻ sinh ra không phải để làm trung tâm của vũ trụ, mà chỉ mang hy vọng tự mình thắp sáng trong bóng tối. Matilda, cô bé của nhà văn Roald Dahl là một đứa trẻ như thế. Bé nhỏ, cô độc, nhưng chứa đựng một trí tuệ và sức mạnh phi thường. Trong ngôi nhà nơi tình thương vắng bóng, Matilda không tìm thấy sự vỗ về từ cha mẹ, chỉ nghe những lời mắng mỏ và xem thường. Vậy mà, giữa những đêm dài buồn tẻ, cô bé bốn tuổi đã tự học đọc, tìm đến thư viện, rồi ngồi lọt thỏm trong chiếc ghế bành to tướng, say sưa đọc Những Kỳ Vọng Lớn Lao của Charles Dickens. Trong thế giới của chữ nghĩa, Matilda tìm thấy tự do, đó là nơi mà lòng nhân và công bằng không bị bóp méo như trong ngôi nhà của mình.

Cha mẹ Matilda, ông bà Wormwood, chỉ quan tâm đến tiền bạc, lô tô và chiếc tivi sáng loá. Họ xem con gái như một rắc rối cần loại bỏ. Nhưng chính sự khinh miệt ấy đã vô tình rèn nên một tâm hồn kiên cường. Matilda không phản kháng bằng tiếng khóc hay sự giận dữ, mà bằng trí thông minh và lòng tự trọng. Cô bé nghĩ ra những trò trả đũa hóm hỉnh để giữ lại cho mình chút công bằng trong thế giới méo mó của người lớn.
Rồi Matilda đến trường, nơi có bức tường gạch xám và những hành lang im lặng chứa đựng cả cái ác và lòng nhân hậu. Một bên là cô hiệu trưởng Trunchbull – người khổng lồ thô bạo, thích gieo sợ hãi lên học trò. Bên kia là cô Honey – người giáo viên hiền lành, dịu dàng, ánh mắt luôn ấm như nắng. Chính cô Honey là người đầu tiên nhận ra ánh sáng nơi Matilda, là người đã gõ cửa văn phòng đáng sợ của cô hiệu trưởng để đòi công bằng cho học trò, là người tìm đến tận nhà ông bà Wormwood với hy vọng họ sẽ tự hào về cô con gái bé nhỏ.
Cô Honey không chỉ dạy Matilda kiến thức, mà còn cho cô bé niềm tin rằng thế giới vẫn còn những người tốt. Khi Matilda phát hiện mình mang năng lực phi thường, cô Honey không sợ hãi hay nghi ngờ mà chỉ lắng nghe, khuyên nhủ em hãy cẩn trọng rồi nắm tay em bước đi. Trong khung cảnh yên bình ấy, Matilda thiếu tình thương và cô Honey từng chịu tổn thương dưới bàn tay tàn nhẫn của người dì Trunchbull như hai mảnh ghép được định sẵn để xoa dịu cho nhau.
Một đứa trẻ bị chối bỏ cuối cùng cũng được yêu thương, một người phụ nữ hiền lành cuối cùng cũng được sống trong tự do và ấm áp. Cô Bé Matilda là lời nhắc cho các bạn nhỏ rằng: dù thế giới có thờ ơ, con vẫn có thể trở nên mạnh mẽ nhờ tri thức và lòng tốt. Đọc sách, học hỏi và tin vào bản thân, đó sẽ là sức mạnh giúp con đứng vững giữa những bất công.
Với cha mẹ và thầy cô, đây là lúc ta học cách nhìn nhận, lắng nghe và tin tưởng các con. Đừng để đứa trẻ phải đi tìm sự thấu hiểu ở nơi khác chỉ vì trong nhà không có người sẵn lòng trao nó. Một đứa trẻ được yêu thương và khích lệ sẽ nở hoa; còn nếu bị xem thường, các em vẫn có thể sống sót nhưng luôn mang trong lòng những vết sẹo khó lành.
Matilda và cô Honey đã giúp ta nhận ra rằng phép màu lớn nhất không nằm ở đôi mắt biết di chuyển đồ vật, mà ở tình yêu thương có thể làm chuyển động cả một cuộc đời.
Daisy Home Preschool