Tuổi thơ lắm chuyện buồn cười
“Tôi rất thích ngắm trẻ con chơi đùa dù không phải là một người chăm sóc và chơi với trẻ giỏi. Mỗi lần nhìn thấy đám trẻ chơi đùa thoải mái và hạnh phúc, tôi đều thấy tim mình rộn ràng nhảy nhót, nhất là khi chúng chơi cùng thiên nhiên, bên cây xanh, dưới những tia nắng, hứng những giọt mưa, đuổi bắt nhau trên bãi cỏ rộng dài, lội bì bõm lấm lem trong bùn đất hay tha thẩn ngồi nghịch cát bên bờ biển… Có cảm giác như niềm hạnh phúc của đám trẻ trực tiếp lan sang tôi, không cần có… chất dẫn truyền.” Lời bộc bạch của tác giả Jang Kều đã mở ra cả thế giới hồn nhiên, nơi tiếng cười và những trò nghịch ngợm xen lẫn với vô vàn sự ấm áp từ gia đình, thầy cô trong Tuổi Thơ Lắm Chuyện Buồn Cười.

Nhân vật chính – cô bé Jang Kều ngày ấy – hiện lên tinh nghịch và bướng bỉnh, với đủ trò khiến ai đọc cũng vừa bật cười vừa thương: trốn ngủ trưa để rong chơi, lén hái trộm hoa quả, đỏ mặt vì đái dầm giữa lớp, hay lon ton theo bà ngoại ra chợ và có “bài học marketing đầu đời”. Thoạt nghe, đó chỉ là những trò dại khờ trẻ con, nhưng đọc kỹ, ta nhận ra sau mỗi sự việc đều có một bài học lặng lẽ đọng lại. Từ lo sợ sau lần trộm quả mà biết giá trị của sự trung thực, từ xấu hổ trong lớp học mà học cách chấp nhận và vượt qua sai lầm, từ buổi đi chợ mà học cách quan sát, khéo léo và sáng tạo. Những vụng dại của tuổi thơ đã trở thành dấu son không thể quên lãng của cô bé.
Đằng sau mỗi câu chuyện là bóng dáng thân thương của bà ngoại. Bà là người đồng hành đặc biệt, bởi chưa từng áp đặt hay la mắng nhiều lời, bà luôn cho phép mọi thứ diễn ra như vốn dĩ để rồi khẽ khàng dạy cháu cách làm lại bằng sự kiên nhẫn và bao dung. Bà dạy bằng ca dao, bằng sự dịu dàng của một người từng trải. Chính bà đã gieo vào tâm hồn cháu hạt mầm tự do và dũng cảm, để rồi sau này, khi trưởng thành, cô bé ấy có thể bước ra đời bằng sự tự tin, nhân hậu và tình yêu thiên nhiên vô chừng.
Điều khiến cuốn sách trở nên đáng quý là cách mà mỗi kỷ niệm nhỏ bé lại chứa đựng một triết lý lớn về sự trưởng thành. Tuổi thơ không cần tròn trịa, nhưng đôi khi chính những lần vấp ngã, vụng về mới là bài học bền lâu nhất. Đọc sách, trẻ nhỏ sẽ thấy mình trong đó vì cũng từng nghịch ngợm, dại khờ và rồi hiểu rằng sai không đáng sợ, chỉ cần biết đứng lên làm lại. Cha mẹ khi đọc lại thấy tuổi thơ của mình, để nhận ra rằng con đường trưởng thành của ngày hôm nay cũng bắt đầu từ những tiếng cười xen lẫn nước mắt khi bé.
Mong rằng mọi đứa trẻ đều được ở gần thiên nhiên như tuổi thơ đầy tình yêu thương và sự sẻ chia mà tác giả Jang Kều may mắn có được. Một tuổi thơ rất giàu mơ ước, tươi xanh và tự do. Một tuổi thơ lắm chuyện buồn cười mà ai cũng ao ước được trở lại.
Daisy Home Preschool