Pippi tất dài – Hãy “tử tế với nhau nữa…” (Phần 2)
Bạn vẫn còn nhớ Pippi chứ? Đúng rồi, chính là cô bé tóc có mái tóc màu cà rốt, tết thành hai bím vểnh ngược lên và gương mặt đầy tàn nhang. Cô bé còn có cách ăn mặc kỳ quái, đôi tất dài, chiếc nọ chiếc kia và đôi giày đen to gấp đôi bàn chân. Thế nhưng, Pippi lại chẳng thấy có vấn đề gì với mái tóc đỏ hay cái mũi nhỏ đầy tàn nhang của mình. Thậm chí trong một lần mua sắm, nhìn cửa hàng có ghi tấm bảng: “Bạn có phải chịu đựng với các nốt tàn nhang không?”, Pippi đã vào thẳng cửa hàng chỉ để nói rằng: “Không ạ, cháu không phải chịu đựng các nốt tàn nhang ạ… Cháu rất yêu chúng”. Mỗi đứa trẻ trên đời này cũng vậy, chúng đều có những nét xinh đẹp rất riêng biệt, điều đó khiến đứa trẻ này khác đứa trẻ kia, nó giống như một dấu ấn cá nhân được khắc họa bằng ngoại hình vậy. Điều này đã nhắc ta rằng người lớn chỉ nên dạy cho trẻ rằng “con đẹp theo cách riêng của con” chứ không phải đưa ra cho chúng một chuẩn mực nào cả.
Bên cạnh một ngoại hình không hoàn hảo, Pippi cũng chịu không ít thiệt thòi so với các bạn đồng trang lứa vì hoàn cảnh đặc biệt của mình. Cô bé “ít học” vì không được hưởng nền giáo dục của gia đình và nhà trường. Những suy nghĩ và hành động của cô bé đều diễn ra một cách rất bản năng. Thế giới của cô bé không có sự ràng buộc bởi những quy tắc, chuẩn mực xã hội mà chỉ “thích thì làm, không thích thì không làm”.
Khi giao tiếp với người lớn tuổi, Pippi luôn chen ngang bằng những câu chuyện tự sáng tác với chất giọng “nam cao” đặc biệt, không cần xin phép, không cần giữ ý và không quan tâm đến thái độ của người đối diện. Pippi gọi cô giáo là “chị” và nhất định không chịu đi học vì trường học chán quá, không thú vị như những vùng đất và con người trong câu chuyện tưởng tượng của cô bé. Pippi viết sai chính tả đến trầm trọng và không tính nhẩm nổi một phép toán đơn giản nhất. Pippi còn tự phát hiện cho riêng mình một từ mới chưa hề có trong từ điển “xì-pung” và nhất định phải tìm cho được ý nghĩa của nó mới thôi.
Tuy sống và lớn lên chỉ có một mình, cô bé Pippi đã có được tấm lòng nhân ái, bao dung, không hề vị kỷ. Giống lời của mẹ Thomas và Annika về Pippi: “Có thể không phải lúc nào Pippi Tất dài cũng cư xử đặc biệt tế nhị. Nhưng cô bé có một trái tim nhân hậu”. Điểm đáng yêu nhất của cô bé Pippi chính là suy nghĩ từ tâm hồn trong trẻo, vị tha và những hành động được chỉ dẫn bởi trái tim giàu nhiệt huyết, luôn khao khát được trao tặng. Hạnh phúc lớn nhất của Pippi chính là cho đi mà không hề đòi hỏi sự đáp lại hay trả ơn. Cô bé trao tặng sự hồn nhiên, lòng vị tha của mình cho hai tên kẻ trộm bằng những điệu nhảy, bằng bữa ăn thịnh soạn và những đồng tiền vàng. Cô bé trao tặng sự sống cho hai em bé mắc kẹt trong hỏa hoạn bằng lòng dũng cảm không giới hạn. Cô bé trao tặng niềm vui cho lũ trẻ nghèo khi biến mơ ước được ăn kẹo thỏa thích của chúng trở thành hiện thực. Và cô bé trao tặng sự yêu đời trở lại cho bà dì Laura. Trong những dịp đặc biệt, Pippi luôn dành tặng cho hai người bạn thân thiết Thomas và Annika những món quà thật đẹp, ngay cả trong sinh nhật của chính mình.
Học vấn và hoàn cảnh sẽ không thể quyết định được văn hóa, phẩm chất của một người. Giống như Pippi vậy, cô bé dù không được đến trường, cư xử vụng về nhưng trong thâm tâm lúc nào cũng cố gắng. Một đứa trẻ luôn vui vẻ, hoạt náo như Pippi đã òa khóc vì tự ti về việc mình không biết cách cư xử: “Cháu đã biết ngay từ đầu rằng cháu không biết cách cư xử mà. Có cố gắng đến mấy cũng vô ích thôi, cháu vẫn sẽ chẳng bao giờ học được cả. Lẽ ra cháu cứ ở lại trên biển mới phải”. Mỗi đứa trẻ đều có tấm lòng thiện ý và nỗ lực rất mực trong sáng. Vậy nên, qua những câu câu chuyện xoay quanh Pippi, Astrid Lindgren đã thầm nhắn nhủ tất cả chúng ta, không chỉ trẻ em mà cả người lớn rằng: “con người cần đối xử tử tế với loài vật. Tử tế với nhau nữa… Chúng ta có mặt trên đời chính là để đối xử tử tế, thân thiện với người khác”.
Thật khó tưởng tượng nếu cuộc sống này không còn tình yêu thương giữa con người với con người. Nuôi dưỡng một đứa trẻ biết cách yêu thương, quan tâm đến mọi người có lẽ là điều quan trọng đầu tiên trong nền tảng giáo dục gia đình và nhà trường. Hãy để trẻ đón nhận bài học ấy một cách tự nhiên nhất từ thế giới trẻ thơ – một thế giới khác hẳn của người lớn.
Daisy Home Preschool