Coraline – Khi đứa trẻ học cách gọi tên nỗi sợ và tìm đường trở về
Coraline không phải là một tác phẩm thiếu nhi tươi sáng, dễ thương theo lối thông thường. Cuốn sách mở ra một cánh cửa kỳ dị khiến cả người lớn cũng phải rùng mình và lặng người suy ngẫm trước câu chuyện về một cô bé đi lạc vào thế giới song song, nơi mọi thứ tưởng chừng hoàn hảo cho đến khi sự thật méo mó hiện hình.

Coraline là một cô bé thông minh, hiếu kỳ và giàu trí tưởng tượng, sống trong một căn nhà cổ cùng cha mẹ luôn bận rộn. Những người hàng xóm của cô bé cũng chẳng mấy thân thiện – hai bà già diễn viên sống trong quá khứ huy hoàng và ông lão nuôi đàn chuột xiếc nhưng chưa từng biểu diễn. Trong thế giới ấy, Coraline cảm thấy lạc lõng và buồn tẻ. Ở tuổi của cô bé, sự thờ ơ của người lớn, dù là vô tình, cũng đủ khiến trẻ cảm thấy bị bỏ quên giữa một không gian quá rộng lớn và khó hiểu. Để lấp đầy sự cô đơn, cô bé bắt đầu tự tạo ra những cuộc phiêu lưu trong trí tưởng tượng của mình.
Cho đến một ngày, cánh cửa nhỏ trong phòng khách vốn chỉ mở ra bức tường gạch đã bất ngờ dẫn Coraline đến một phiên bản khác của chính ngôi nhà mình. Ở đó, cô gặp “bố khác” và “mẹ khác” – những người luôn tươi cười, nấu những món ăn ngon và dành cho cô sự quan tâm tuyệt đối. Thế giới ấy thỏa mãn mọi khát khao được yêu thương và chú ý. Coraline nhanh chóng bị cuốn vào cảm giác ấm áp giả tạo ấy. Nhưng rồi, như trong mọi câu chuyện cổ tích mang màu sắc rùng rợn, sự hoàn hảo ấy dần bộc lộ bản chất đáng sợ. Đằng sau vẻ ân cần là kiểm soát, sau đôi mắt cúc áo là sự chiếm hữu linh hồn, và sau tình yêu ngọt ngào là âm mưu giam cầm vĩnh viễn.
Coraline không bỏ chạy, mà quyết định quay trở lại nơi đáng sợ đó để cứu cha mẹ mình. Điều thực sự giúp Coraline trở về không chỉ là lòng dũng cảm, mà còn là sức mạnh của tình yêu thương. Cô bé nhận ra rằng mình yêu cha mẹ dù họ bận rộn và đôi khi lơ đãng, bởi tình yêu không chỉ cần chân thành chứ chẳng phải hoàn hảo. Nó không nằm ở những bữa ăn ngon hay lời khen, mà hiện hữu trong những điều nhỏ nhặt như cái ôm buổi sáng, ánh mắt quan tâm hay cả việc đơn giản như là gọi đúng tên một đứa trẻ. Cuộc gặp gỡ với “mẹ khác” giúp Coraline nhận ra đâu là tình yêu thực sự, đâu là sự kiểm soát; đâu là tự do, đâu là giam hãm.
Trẻ em vốn nhạy cảm với điều không thật, nhưng cũng dễ bị dẫn dụ bởi những ngọt ngào. Coraline giúp trẻ học cách lắng nghe cảm xúc, phân biệt giữa an toàn thật sự và sự lệ thuộc dễ chịu. Một thế giới không buồn chán, nơi mọi điều ước đều được đáp ứng, thoạt nghe như thiên đường, nhưng thực chất là cái bẫy nuốt chửng bản sắc.
Đây là một cuốn sách nên được đọc cùng nhau, không phải để bảo vệ trẻ khỏi nỗi sợ, mà để giúp trẻ gọi tên nỗi sợ ấy, hiểu sự khác biệt giữa vẻ đẹp bề ngoài và giá trị bên trong. Câu chuyện không chỉ là một cuộc phiêu lưu kỳ ảo, mà là hành trình trở về với chính mình, với tình yêu thương không điều kiện và mái nhà mà ta chỉ thực sự nhận ra ý nghĩa khi đã đi xa một đoạn rất dài.
Daisy Home Preschool