15 hạt đậu của Totto-chan


Ta sẽ khó mà quên được Totto-chan Bên Cửa Sổ – một cô bé hiếu động, đôi mắt tròn xoe lúc nào cũng lấp lánh tò mò, miệng ríu rít kể chuyện không ngừng. Ở Tomoe ngày ấy, em được lắng nghe, chấp nhận và lớn lên trong tình yêu thương của thầy hiệu trưởng Kobayashi. Nhưng trong 15 Hạt Đậu Của Totto-chan, ta gặp lại em ở một lát cắt hoàn toàn khác. Đó không còn là những ngày ngập nắng ở trong Tomoe nữa, mà khi ấy tuổi thơ non nớt buộc phải đối diện với chiến tranh khốc liệt.

Khi tiếng máy bay ném bom gầm rú trên bầu trời, những bữa cơm đầm ấm, viên kẹo caramel ngọt lịm hay niềm vui chia thức ăn với bạn bè ở Tomoe lần lượt biến mất. Chỉ còn đó những đêm dài chui xuống hầm trú ẩn, cùng nỗi lo thường trực về sự an nguy của cả gia đình. Trong những ngày gian khó ấy, mỗi sáng Totto-chan được mẹ phát cho một phong thư nhỏ, bên trong là mười lăm hạt đậu tương – phần thức ăn ít ỏi của em trong cả ngày dài.
Sự thiếu thốn là thử thách lớn đối với một đứa trẻ. Totto-chan ngồi trên tàu điện đã không kìm nổi mà ăn mất ba hạt. Đến trưa, trong căn hầm tối om nơi cả lớp tránh bom, em lại chia thêm vài hạt để làm bữa. Cái đói cồn cào khiến Totto-chan nhiều lần nghĩ đến việc ăn nốt tất cả. Nhưng rồi, trong lòng em dấy lên nỗi lo “nhỡ đâu” – nhỡ đâu tối về nhà chẳng còn nhà, chẳng còn mẹ, chẳng còn chú chó Rocky chờ đợi. Chính nỗi bất an ấy giữ em lại, để dành bảy hạt nhỏ nhoi cho bữa tối.
Khoảnh khắc Totto-chan trở về, nhìn thấy mái nhà còn ở đó, mẹ thì mỉm cười và Rocky vẫn tung tăng. Tất cả những điều ấy đã đủ để niềm vui ùa về và khiến bảy hạt đậu nhỏ bé trở thành bữa ăn hạnh phúc nhất. Cơn đói vẫn nguyên đó, nhưng vào khoảnh khắc ấy, chỉ cần còn đủ đầy người thân, nơi để trở về đã là may mắn lắm rồi.
Từ câu chuyện mộc mạc này, trẻ có thể học được nhiều điều. Thứ nhất là giá trị của sẻ chia và trân trọng. Mười lăm hạt đậu nhỏ, khi được nâng niu, gìn giữ và chia ra từng phần, trở thành bài học về cách sống tiết kiệm và biết quý trọng những gì mình đang có. Thứ hai, Totto-chan cho thấy sức mạnh của tinh thần lạc quan. Dù chiến tranh lấy đi quá nhiều, cô bé vẫn tìm thấy niềm vui chỉ vì gia đình còn nguyên vẹn. Và quan trọng hơn cả, câu chuyện gieo vào lòng trẻ hạt mầm của lòng biết ơn – biết ơn mái ấm, bữa cơm giản dị và những điều nhỏ bé quanh mình.
Nếu Tomoe đã cho Totto-chan niềm tin rằng em là một đứa trẻ ngoan và ai cũng xứng đáng được lắng nghe, trân trọng thì 15 Hạt Đậu Của Totto-chan lại mở ra một góc nhìn khác, giúp người đọc thấy rõ nghị lực, sự hồn nhiên và lòng biết ơn trong tâm hồn cô bé. Chiến tranh đã lấy đi nhiều thứ, nhưng vẫn giữ lại trong em hạt mầm của niềm tin và ánh sáng.
Daisy Home Preschool